Editor: Ngạn Tịnh.
Từ sau lần tra hỏi trước đó ở phòng sách, thái độ của Lục Nhất Lan đối với Cố Mặc Trình tốt hơn không ít.
Dù sao----
Anh chỉ là đơn giản muốn chuẩn bị một kinh hỉ mà thôi, anh là một chàng trai đơn thuần, sao cô có thể nhẫn tâm trách cứ anh chứ.
Nhưng là tội chết có thể miễn, mang vạ khó tha.
Cố Mặc Trình chưa từng học đại học, cho dù lúc học cấp 3 là một học bá, đến nay cũng đã 10 năm, cái gì cũng trả lại hết cho thầy cô, bây giờ bắt đầu học mấy thứ vi phân tích phân rối loạn kia, cơ hồ giống như xem sách trời, rất cố hết sức.
“Thiên, em có thể lại đây giúp anh làm đề mục này một chút không.”
“Hả?”
Người nào đó đang xem TV buông điều khiển xuống, đi đến bàn tròn nhỏ nhìn thoáng qua, nhìn đề mục Cố Mặc Trình chỉ, cô ha ha nở nụ cười, “Đề này rất đơn giản nha, sao anh lại không biết chứ?”
“...”
Cố Mặc Trình vẫn luôn nhìn cô, cô cũng nhìn Cố Mặc Trình.
Thật lâu sau, Lục Nhất Lan nói, “Anh gọi em một tiếng, cô giáo, em sẽ giảng giúp anh.”
Người đàn ông không chút dao động, giằng co một hồi lâu, Lục Nhất Lan lại chọc Cố Mặc Trình một chút, “Kêu đi, kêu một tiếng cô giáo.”
“Không kêu.”
“A, vậy không giúp anh.” Lục Nhất Lan ngồi ở ghế đối diện, “Đề thi cử của đại học S đều là tự giáo viên ra, đặc biệt là cái đề mục trong tay anh, đều là giáo viên viện tài chính mới ra, trên mạng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-tu-ta-di/213133/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.