Dung Hoàng rất chắc chắn, khẳng định rằng lúc nói câu kia, chủ nhiệm lớp đang nhìn cô.
Dung Hoàng: QAQ.
"Đại vương không cần lo lắng, trước đây ngài là người đứng nhất, cho dù rớt khỏi top 100 thì cũng chỉ là một bước thụt lùi lớn trong mắt giáo viên."
Sự an ủi của Thủy Thủy khiến Dung Hoàng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi chọc Đảng Nguyệt bên cạnh, Dung Hoàng thấp giọng nói: "Đảng Nguyệt, sau giờ học cậu sẽ đi xem điểm sao?”
Đảng Nguyệt không cần suy nghĩ, nhìn Dung Hoàng với vẻ mặt kinh ngạc: "Xem mấy cái đó làm gì? Điểm thi có thể làm cơm ăn à?”
Dung Hoàng nghiêng đầu nghĩ nghĩ, hình như, không thể.
"Cậu nhất định không cần nhìn, cậu là người đứng nhất."
Đôi mắt Dung Hoàng hơi lóe lên, cái đầu nhỏ lắc lư như lục lạc, "Tôi không phải, tôi không phải, cậu đừng nói mò."
Đảng Nguyệt tặc lưỡi, vỗ nhẹ vào mu bàn tay Dung Hoàng, "Cậu không tin à? Lát nữa tan học tôi sẽ xem cho cậu."
Dung Hoàng: Cảm ơn cậu.
Ngay khi chuông reo, giáo viên chủ nhiệm rời khỏi lớp, học ủy dán phiếu điểm lên tường.
Đảng Nguyệt nhướng mày ra hiệu: "Tôi đi xem xem.”
Dung Hoàng cúi đầu, mặt ủ mày chau: “Được.”
Một lúc sau, Đảng Nguyệt quay lại với vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc: “Dung Tiểu Hoàng, cậu nổ rồi.”
Dung Hoàng: “Hả?”
Đảng Nguyệt nắm lấy tay Dung Hoàng, không thể tin được hỏi: “Làm thế nào mà cậu lại từ hạng nhất tụt xuống hạng cuối?”
Dung Hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/1297901/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.