Hai tay Dung Hoàng ôm chặt Đường Tiễn, suy nghĩ hồi lâu, "Hai mươi cân!"
Đường Tiễn xùy một tiếng, sải bước đi về phía phòng y tế.
Phòng y tế.
Đường Tiễn ngồi xổm trước mặt Dung Hoàng, kiên nhẫn dỗ dành: "Bé yêu ngoan chút, tiêm xong mình sẽ dẫn cậu đi ăn xúc xích nướng."
Dung Hoàng nhìn chằm chằm vào kim tiêm trong tay bác sĩ, "Không muốn, không muốn."
Đường Tiễn lấy ra con át chủ bài của mình, giơ hai ngón tay lên, "Mua hai cái."
"Vậy thì được. Ối!"
Vị bác sĩ trẻ tiêm cho Dung Hoàng nhìn Đường Tiễn với vẻ khinh thường, thằng nhóc này đúng là hình người dạng chó, không ngờ mua xúc xích cho bạn gái còn tính toán chi li như vậy.
Không biết cô bé này thích gì ở anh, dáng dấp đẹp trai?
Ồ, đúng là đẹp trai thật.
Nửa giờ sau khi vào phòng y tế, Đường Tiễn cuối cùng cũng ấn Dung Hoàng xuống để tiêm.
Quá trình xảy ra có thể hình dung bằng từ vô vùng thê thảm.
Cô gái nhỏ bị giày vò mệt mỏi cũng ngủ thiếp đi.
Đường Tiễn lấy điện thoại của Dung Hoàng ra, dùng dấu vân tay của Dung Hoàng mở khóa rồi gọi cho mẹ Dung Hoàng.
Người ở đầu bên kia điện thoại là mẹ vợ tương lai của anh, anh cần phải đàng hoàng và trang trọng.
"Dì, cháu là Đường Tiễn. Dung Hoàng bị cảm, đang tiêm thuốc ạ."
Không rõ đầu bên kia điện thoại đang nói gì, Đường Tiễn đáp lại vài tiếng rồi cúp máy.
—
Dung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/1297933/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.