Vinh Vương phẫn nộ hạ quyết tâm, mặc kệ Đại Trưởng Công Chúa Chân Định cậy già lên mặt như thế nào, hôm nay hắn nhất định phải nạp thiếp cho nhi tử, không thể có loại con dâu không biết sinh con còn khiến nhi tử hắn phải tuyệt hậu.
Thấy rõ Đại Trưởng Công Chúa Chân Định đang muốn hỏi cho ra lẽ, Vinh Vương sững sờ rồi sau đó lại giận quá hoá cười. Cho dù Đại Trưởng Công Chúa Chân Định có vai vế lớn như nào, Tạ gia nắm trong tay binh quyền có địa vị cao siêu ra sao, thì cũng không thể khinh người như thế được, loại không sinh được con và ghen tị mà cũng dám đến lý luận với bọn họ sao.
Vinh Vương khó chịu ra mặt, miễn cưỡng thỉnh an. Hắn chắc chắn là A Ngư không muốn nạp thiếp nên mới mời Đại Trưởng Công Chúa Chân Định qua tạo áp lực. Cô mẫu cũng thật quá hồ đồ. Bà ấy là công chúa, có thể ép lão quốc công không nạp thiếp, huống chi bà ấy cũng đã sinh cho Tạ gia một đứa con trai, thế nhưng cháu gái bà ấy không phải công chúa, lại còn không có con.
"Thỉnh an ta? Bà già này không yên lòng nổi, lão phò mã dưới cửu tuyền cũng không yên lòng đâu." Đại Trưởng Công Chúa Chân Định không hề nể nang gì, bà ấy nhìn thấy vẻ mặt tức tối của Vinh Vương lại nghĩ, đã bao lần cháu gái mình phải nhìn nét mặt này để sống, lửa giận trong lòng càng bốc lên dữ dội.
Mí mắt Vinh Vương giật giật, dù là Vương Gia nhàn rỗi, nhưng hắn cũng đường đường là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-muon-chet/1765672/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.