Tuế Lộ mệt tim lắm luôn, nhưng biết sao bây giờ, phiền phức do mình chọc thì có quỳ cũng phải xử lý cho xong.
Cô chán nản phất phất tay: “Nhóc đừng quỳ nữa, đứng lên, đứng lên, cứ làm như vậy là chị đây sợ đấy.”
Cậu nhóc hít hít mũi, gương mặt trắng toát còn trắng hơn lúc đầu nữa: “Chị, chị đừng tức giận...!em...!em không có hại người, em không có làm gì cả.
Chỉ là...!chỉ là em nhớ mẹ thôi.”
Nhớ mẹ? Nhóc này có mẹ à?
Đúng nhỉ, dù sao cũng từng là con người, ai mà chẳng có cha có mẹ, nhưng đối với nguyên chủ, cái đám kia không được tính là người nhà.
Dám lợi dụng nàng để hồi sinh người đã chết? Nghĩ ra được cách làm này, đúng là mệt cho bọn họ rồi.
Thấy vẻ mặt vô cảm của Tuế Lộ, cậu nhóc càng thêm sợ hãi: “Chị...!chị ơi, em thật sự chỉ muốn gặp mẹ thôi.
Gặp mẹ xong, em sẽ đi đầu thai.
Chị đừng...!đừng ăn em mà.”
Tuế Lộ chỉ chỉ vào gương mặt như hoa như ngọc của mình: “Nhóc thấy chị đây giống loại thích ăn thịt...!ma à?”
Cô xinh đẹp như thế này, sao tên nhóc này lại gán ghép cô với cái việc đáng sợ như ‘ăn thịt ma’ kia chứ!
Có vẻ như ánh mắt bất mãn không vui của Tuế Lộ quá rõ ràng, cậu nhóc ma sợ hãi co rúm lại: “Không...!chị...!chị không phải.
Chị không ăn thịt ma...!Chỉ là...”
Lệ khí của chị gái xinh đẹp mặc đồ cổ trang này quá nhiều, quá mạnh, vừa nhìn qua đã biết là một lệ quỷ nghìn năm, thường xuyên đi nguyền rủa người khác! Vậy nên cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-sau-khi-toi-bi-ep-cuu-vot-nam-phan-dien-benh-kieu/587627/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.