Hạ Uyển Đồng nói chuyện với bác sĩ, đôi mắt đã khó kiềm chế, đỏ lên.
Lúc sau cô đẩy cửa, đi vào phòng, nhìn thấy người đàn ông nằm trên giường, chỉ lặng yên nằm đó, không hề có phản hồi, nước mắt lại không kìm được, chảy ra, cùng với đó là những tiếc khóc nấc nghẹn.
Đã 1 năm rồi, từ ngày Cẩn Ngôn ngủ mãi không dậy, cô đã từng đặt rất nhiều kì vọng vào gia đình này, rằng có một gia đình hạnh phúc, một cuộc sống sung sướng, nhưng cuộc sống trả lại cô điều gì, chồng cô lại nằm trên giường bệnh, ăn uống đều bằng dịch dinh dưỡng, từ ngày đó, hắn chưa hề tỉnh lại.
Hạ Uyển Đồng khóc nấc lên, bao nhiêu tủi hờn, đều như vỡ òa, mạnh mẽ trút ra, y tá bệnh viện thấy cảm xúc của cô giao động bất thường, nhanh chóng dìu cô ra ngoài, khuyên giải, bình ổn lại cảm xúc.
Không lâu sau, Hạ Uyển Đồng dần bình ổn lại cảm xúc, một tin tức vui mừng truyền đến, chồng cô Cẩn Ngôn đã tỉnh rồi.
Hạ Uyển Đồng vực lại tinh thần, không tự chủ được nở nụ cười, chạy nhanh đến phòng bệnh, bỏ ra khuôn mặt có chút không bình thường của Cẩn Ngôn, cô chạy lại, ôm hắn, giọng nói tràn ngập chua sót.
"A Ngôn, anh đã tỉnh lại rồi...anh có biết, ngày đó, anh ngủ mãi không dậy...em...em thực sợ hãi".
Cẩn Ngôn không lên tiếng, Hạ Uyển Đồng cũng không nhận ra, chỉ khóc nấc lên, kể về những ngày qua.
Chợt...cảm thấy bụng đau đớn...cô nhìn xuống, một con dao gọt hoa quả, đã đâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-1/507179/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.