Lộc cộc, tiếng xe ngựa di chuyển.
Hoa Y ngồi an vị trong xe, ngắm nhìn qua bài trí xung quanh, khoé miệng bất giác kéo lên, bài trí cũng thực dụng tâm, bên cạnh nàng còn có điểm tâm quen thuộc của ngụ trù trong cung, trà cũng là loại trà mà nàng thích uống nhất.
Tất cả đều cho thấy rõ ràng hắn thích nàng, có lẽ còn hơn cả chữ "thích" mà nàng suy đoán, lại cứ một mực như cục băng cổ hủ khuôn phép.
Ting đang suy nghĩ miên man chợt một giọng nói đã lâu ngày chưa xuất hiện vang lên.
[Kí chủ~~~ tôi trở lại rồi đây]
Hoa Y cũng không quá ngạc nhiên, hẳn rõ ràng mấy ngày nay vì sao hắn mất tích.
"Ồ, hấp thu hết rồi sao?"
6996 vắn tắt đơn giản quá trình mất tích của hắn, đại khái là đi hấp thu năng lượng.
Bất ngờ giọng hắn thăng lên quãng 8, thét đến điếc hết cả lỗ tai cô.
[KÍ CHỦ!!!? vì sao thanh tiến độ nhiệm vụ vẫn 0%?!!! Cô xuyên đến đây đã bao lâu rồi hả???]
Hoa Y ngoáy ngoáy lỗ tai thực sự cứ khi nào tên này online là cô không có một phút giây bình yên.
"Anh hét cái gì, đến khi nó đầy chóng vánh với chất giọng quãng 8 của anh thì tôi tai tôi có phải điếc luôn rồi không"
6996 thở phì phò nhìn cô [Không có tôi nên cô chây lì thế này hả, rõ ràng thế giới này chỉ hạng B, chắc chắn cô lại ăn nằm hưởng thụ như sâu gạo, không làm nhiệm vụ có phải không?"
Hoa Y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-1/507355/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.