Tiểu Viên lắc đầu: "Cái này cháu thật sự không có cách nào, nhưng mà mấy nơi tham gia gần đây cũng không phải là nơi khó khăn như vậy đâu, yên tâm đi! Địa điểm đi đến cụ thể sẽ được Minh Nhi thông báo cho mọi người sau.
Sau khi điền đơn xong, mọi người hãy bắt đầu chuẩn bị cho cô ấy đi, còn nhiều nhất là ở nhà thêm một tuần nữa sẽ xuống nông thôn."Sau khi Tiểu Viên đi rồi, người nhà họ Lý cũng không có tâm trạng ăn sáng nữa.
Hoàng Tiểu Cầm ngồi ở bên bàn ăn lau nước mắt, Lý Chí Nguyên cầm điếu thuốc hút một hơi.
Lý Văn Bân và vợ thở dài, hai chị em Lý Tiểu Hà, Lý Tiểu Hổ ôm chặt chân Lý Văn Kiều.Lý Văn Kiều sắp bị tình yêu thương dâng trào dư thừa này làm cho cái mũi chua xót rồi.
Cô vừa nghẹn ngào vừa cười an ủi người nhà: "Con cũng đâu phải là không trở lại đâu, hơn nữa biết đâu lại không khổ như vậy? Hơn nữa con thật sự không thể trì hoãn nữa, con không thể làm liên lụy đến người trong nhà.
Cho dù con không nuôi sống được bản thân, con tin cha mẹ, anh cả, anh hai, chị dâu chắc chắn cũng không muốn nhìn thấy con bị chết đói được đúng không?"Lý Văn Kiều ôm Hoàng Tiểu Cầm, tựa vào vai cô: "Mẹ, đừng khóc nữa, mau nghĩ phải giúp con mang cái gì đi đây."Nghe vậy Hoàng Tiểu Cầm lau nước mắt, bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho mọi người trong nhà: "Ông nó, ông đi tìm kiếm có phiếu bông nào có thể đổi được hay không, thằng cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-70-doan-sung-mang-theo-he-thong-phat-nhanh/28931/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.