Bóng đêm lạnh lẽo, đêm dài như nước đóng băng.
Lãnh phong thổi lất phất, dưới màn đêm bóng cây cũng trở nên quỷ mị, lộ ra tư thái giương nanh múa vuốt. Trong ngoài tông miếu tản mát ra một loại áp bách vô thanh, dưới màn đêm, tất cả ánh sáng rực rỡ đều bị giấu đi, vô tung vô ảnh.
Màn đêm dày đặc, gió điên cuồng thổi qua tàng cây xào xạt, Khương Ngưng Túy dưới sự giám sát của thị vệ, thẳng tắp quỳ trước tông miếu, gió thổi qua ống tay áo rộng lớn tung bay giữa không trung, nàng một thân được bao bọc trong y sam phi sắc, càng lộ ra vẻ suy nhược đơn bạc.
Chung quy là địa phương cung phụng linh vị tổ tiên hoàng gia, xung quanh tông miếu hiển hiện một mảnh trang trọng, đến đêm, phần khí tức trang trọng này lại càng trở nên nặng nề, bốn phía một mảnh tĩnh mịch, áp bức đến người không thở nổi. Hai bên đường xung quanh tông miếu treo đầy cung đăng, dưới làn gió lạnh đung đưa không ngừng, ánh sáng hôn ám lay động lúc sáng lúc tối. Khương Ngưng Túy nhìn nhìn, trong lúc hoảng hốt, nàng chỉ cảm thấy tình cảnh này cực kỳ giống như dẫn hồn đăng cô lãnh trên hoàng tuyền lộ trong truyền thuyết.
Có lẽ khí lạnh từ đầu mùa xuân vẫn đọng lại, cho nên hiện giờ Khương Ngưng Túy lạnh đến tay chân cũng bất tri bất giác, tất cả giác quan tựa như đều chết lặng, nàng chưa bao giờ cảm thụ qua sự đau đớn cùng hành hạ khó qua như vậy.
Ấm lô đã sớm không còn tác dụng gì nữa, Thanh Phù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-chi-chi-nhiem/633884/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.