Chờ Tạ Thiên Hoa đi khuất, đám Nho sinh mới bắt đầu động thân, chúi mũi vào đọc đôi câu đối cô nàng vừa đề lên cửa. Mới nãy vì cô nàng ngông cuồng mà không ai chú ý đến, thế nhưng lúc này khi đọc hai câu đối lên, đều cảm thấy là lạ. Đôi câu đối chẳng những không trào phúng châm chích gì, trái lại dường như có ý khen ngợi bọn họ có truyền thống lâu đời, phụ từ tử hiếu?
Hành vi trước và sau biến đổi luân chuyển, cực kỳ khó hiểu.
Đỗ Thám Hoa sa sầm sắc mặt.
Vốn là kế hoạch của ba anh em lão là lấy điểm mạnh của mình đi đấu điểm yếu của đối phương. Tuy có hơi không đúng đạo nghĩa giang hồ, song để thành chuyện lớn thì ba anh em nhà lão chẳng quan tâm lắm.
Phải biết Huyền Hoàng giới, những lần đánh sơn môn kiểu này cũng có luật bất thành văn của nó. Trái với thách đấu thông thường như lần Văn Cung đòi văn đấu với Nguyễn Đông Thanh, một khi có người lên thách đấu sơn môn thì kẻ thách đấu mới là người được ra đề mục. Sở dĩ có cái quy định này trước là để tránh kẻ thách đấu bị xa luân chiến, sau cũng để đảm bảo lần luận đạo này có công dụng, tránh lãng phí thời của đôi bên. Bằng không kẻ khác đến sơn môn luận kiếm, nhà ngươi cho người ta đấu đao thương quyền chưởng thì chẳng khác nào bằng không.
Thành thử, hành động của ba anh em họ Đỗ ở Huyền Hoàng giới mà nói có đôi phần vô liêm sỉ.
Vốn ba lão già tính là chỉ cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2224394/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.