Người nhà này chắc là đến tìm nàng gây phiền toái. 
Sự thật chứng minh suy đoán của nàng hoàn toán đúng, Ngô Phương thị trực tiếp dẫn hai nhi tử cùng Ngô Mai Tử vào nhà, sau khi nhìn một vòng, ngoài cười trong không cười nói: "Cuộc sống của ngươi quả thật không tồi, còn có tiền ở nơi tốt như vậy, xem ra tiền lời kiếm được không ít à nha." 
Lý Hà Hoa không muốn để ý người này, nàng còn nhớ rõ lúc mới xuyên qua chính là bà ta tới tìm nàng gây phiền toái, còn làm tay nàng bị thương. Cho nên một chút nàng cũng không muốn cùng người này khách khí, nhíu mày trực tiếp nói: "Các ngươi tới làm gì! Nhà ta không chào đón các ngươi, có việc liền nói, không việc gì thì mời nhanh đi đi." 
Ngô Phương thị cười lạnh một tiếng, chút ý tứ rời đi cũng không có, tự vỗ vỗ tay áo mình nói: "Nếu ngươi dứt khoát như vậy thì chúng ta đây cũng không cùng người dông dài, chúng ta tới chính là có việc, ngươi còn nhớ rõ Mai Tử nhà ta chứ?" 
Ngô Phương thị nói xong liền đem Ngô Mai Tử kéo lên phía trước để Lý Hà Hoa hảo hảo nhìn. 
Thấy Ngô Mai Tử, đặc biệt là vết sẹo trên mặt nàng, trong Lòng Lý Hà Hoa có chút bất an. 
Cô nương này nàng đã gặp qua, lại còn ở trong lời nói mơ hồ đoán được sẹo này tám chín phần mười là kiệt tác của nguyên chủ. 
Hôm nay người ta vì chuyện này đến tìm nàng tính sổ sao? Nếu thật là kiệt tác của nguyên chủ, như vậy nàng thật đúng 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/1608964/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.