Trương Thiết Sơn nâng mí mắt, thanh âm càng trầm hơn: "Bụng các ngươi đau là thật, nhưng mà điều này cũng không đồng nghĩa với việc do đồ ăn của chúng ta. Bây giờ hai bên chúng ta đều nói không rõ, ai cũng không thể nói ai đúng ai sai, nhưng chúng ta mở cửa làm ăn buôn bán chỉ có thể vui vẻ chịu thiệt, giúp các ngươi thanh toán tiền thuốc xem như là tâm ý của chúng ta. Nếu các ngươi một mực nói đồ ăn của chúng ta có vấn đề, vậy thì chúng ta sẽ ở tại đây ăn qua tất cả các món này một lượt, nếu có ai bị đau bụng chúng ta sẽ thừa nhận đây là vấn đề của chúng ta, thế nào?"
Lời Trương Thiết Sơn nói rất có thâm ý, cho thấy bọn họ đau bụng cùng với món ăn của tửu lâu bọn họ hoàn toàn không liên quan, lại còn tốt bụng nguyện ý bỏ tiền để đại phu xem bệnh bốc thuốc cho bọn họ.
Nếu họ vẫn còn không thuận theo, không buông tha vậy thì ăn thử ngay tại chỗ, nếu người khác không sao tức là các ngươi có vấn đề, như vậy rõ ràng là bọn họ vu khống.
Lý Hà Hoa nhìn Trương Thiết Sơn mắt hiện lên ý cười.
Nam nhân này, thật đúng là...
Kết quả lời Trương Thiết Sơn vừa nói xong, mặt ba người tràn đầy phẫn nộ, nhẫn nhịn đau bụng đứng lên lập tức lật bàn đem đồ ăn trên bàn lộp bộp vung vãi đầy đất.
Ba người còn thốt ra lời tàn nhẫn: "Vậy là các ngươi không thừa nhận. Chúng ta chịu thiệt như vậy là vì ăn không trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/424244/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.