Bầu trời đêm tháng tám không mây, chi chít những vì sao nhỏ, mặt trăng tròn phản chiếu ánh sáng màu trắng bạc, lung linh như một ngọn đèn, lúc bập bùng lúc cháy lớn. Cánh rừng chìm trong bóng tối, chốc lại vang lên tiếng gầm rú của động vật hoang dã. Gió nhẹ thổi qua mang một mùi hương kỳ lạ bay khắp khu rừng.
Mùi hương thịt nướng bất chợt bốc lên làm hàng trăm con thú rừng rục rịch, nhưng chúng không hề dám ló đầu ra bên ngoài bởi vì chúng biết kẻ dám vào rừng giữa đêm để nướng thịt chỉ có duy nhất một người, Nguyệt Tương Dao. Chúng không dám ló đầu ra bên ngoài một phần nhỏ là vì có uy áp của Hắc Báo vương, phần lớn còn lại là do Nguyệt Tương Dao là một kẻ ăn tạp theo đúng nghĩa đen. Đúng vậy, theo bọn chúng, Nguyệt Tương Dao thật sự có thể ăn mọi thứ, từ cỏ dại (theo suy nghĩ của động vật ăn thịt) đến rắn độc, lợn rừng, nàng đều không tha. Tội nghiệp cho cả đám thú, phải nuốt nước miếng mà chui thật sâu vào bên trong tổ, sợ rằng chỉ cần thở mạnh cũng sẽ bị Nguyệt Tương Dao đem ra nướng chui.
Trong khi đám thú rừng có nỗi khổ nhưng không thể nói, thì đám người Nguyệt Tương Dao lại vui vẻ với xâu thịt nướng thơm nức mũi trên tay. Nguyệt Tương Dao chọn một nơi trống trải ở giữa rừng để bày tiệc thịt nướng. Lôi từ trong Long Quyển ra với đủ thứ đồ nghề, Nguyệt Tương Dao vui vẻ bắt tay chế biến thịt nướng thơm ngon.
"Này! Cái đó của ta! Tiểu Hắc trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-quyet-chi-lam-ma-nu/1217878/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.