Chương 7:
Mùi hương mị hoặc
Vì Lam Tuyết không thích rườm rà nên lễ kế vị được chuẩn bị khá đơn giản, không có yến tiệc hay ca múa, đơn giản là tế Thánh Châu là hết việc.
Bên trong Thượng Các, những trưởng lão đều đã có mặt. Tần trưởng lão cùng những người nhất mực ủng hộ Lam Tuyết thần thái sáng lạng như mùa xuân, số còn lại mặt mũi tím tái, hai mắt thâm quầng, ria mép bên còn bên mất, dáng vẻ tiều tụy đến thảm thương. Họ chính là những người ủng hộ Hồ trưởng lão nên bị nàng 'dạy dỗ' ra nông nỗi này. Khủng bố, cực kì khủng bố. Suốt một tháng qua họ như ở điạ ngục trần gian, sống không bằng chết, đám xà tử suốt ngày khóc nháo, nào là kéo áo, giật tóc, cào cấu, cắn xé... đều không thiếu. Chỉ cần nhớ lại là không tự chủ run rẫy, mồ hôi túa ra ước áo. Nhưng cũng có phần tốt hơn Hồ trưởng lão là vẫn còn cái mạng nhỏ. Sau này nàng bảo đi đông họ không dám chạy sang tây, nàng nói con mèo thì bọn họ tuyệt không dám nói con chó a.
Xà tộc trong thời gian một tháng này toàn bộ thay da đổi thịt. Nàng cho tìm những tộc nhân trẻ có tài bổ nhiệm vào các vị trí còn trống, tổ chức kiểm tra tra khả năng của các trưởng lão những ai không đạt liền bãi chức. Ban hành những chính sách và luật lệ mới.... Cuối cùng là Dưỡng Tâm điện, tên rất hay nhưng thực chất đó là hình phòng, nơi dạy dỗ 'trẻ' không ngoan. Những ai đã vào đó 'tu tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-thanh-my-xa/2582380/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.