Trần Duy
Mở cửa nhà ra, trước mặt là một thiếu niên thanh tú môi hồng răng trắng, dáng người cao ráo, tuổi chừng đầu hai mươi, trên người mặc một chiếc áo sơ mi cùng quần bò đơn giản, tóc ngắn nhuộm màu nâu hạt dẻ năng động. Nhìn trước nhìn sau đều làm người khác thấy vừa mắt, thậm chí yêu thích. Nếu đánh giá cậu không thể nói là 'đẹp trai' mà là 'xinh đẹp', toàn con người cậu đều toát lên vẻ tao nhã nhu hòa, đặc biệt khi cười thì tươi sáng như ban mai.
Đối mặt nhau chừng ba giây, nàng nghiêng người cho cậu đi vào rồi đóng cửa lại. Thuận miệng hỏi.-"Chìa khóa đâu sao không tự mở cửa?"
Nghe câu hỏi đó cậu nhìn trời, trên mặt cũng hơi đỏ lên.-"Ừ... Thì...."
"Ừ thì tối qua high quá rồi quăng đâu mất chớ gì! Tui rành quá mà!"-Nàng mỉm cười ái muội, hơi nghiêng đầu sang bên trái, ngón tay điểm điểm lên cổ.-"Dâu tây quá trời kìa!"
Mặt cậu lại càng đỏ thêm, bĩu môi hừ một tiếng rồi ngồi xuống sofa, duỗi tay lấy cái gối bên cạnh ôm ôm, cọ cọ một hồi rồi chôn mặt vào trong gối, giọng nói yểu xìu truyền ra.-"Tui thề từ nay về sau tui hông có dại dột mà chơi 419 nữa!"
"Ại ao ậy? (Tại sao vậy?)"-Người nào đó vô tâm vô phế vừa đánh răng vừa hỏi.
"Hông nói đâu."-Cậu đáp, nhưng lại trưng cái biểu cảm 'hỏi tui đi, hỏi tui đi' trên mặt mà nhìn người vừa đánh răng rửa mặt từ phòng vệ sinh đi ra.
Lam Tuyết nhìn trời, ngồi xuống bên cạnh cậu, ôm tay cậu lắc lắc.-"Nói cho tui nghe đi mà~ nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-thanh-my-xa/2582439/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.