Sau một hồi im lặng kéo dài.
Hệ thống gầm rú dữ dội trong đầu chúng tôi:
[Mẹ! Kiếp! Các! Người! Các người "c/ưa đổ" công chính rồi hả?? Má nó chứ, vậy thụ chính phải làm sao đây trời ơi! Khỉ thật!! Cốt truyện sập mẹ nó rồi!!!]
Đồng Hổ: [Ý gì vậy, Tạ Yên là công chính á??]
"Bịch."
Đồng Hổ ngất xỉu.
Tạ Yên kinh hãi, vội vàng ôm Đồng Hổ vào lòng: "Bùi thiếu gia, lần sau nói chuyện tiếp!"
Bùi Cảnh gật đầu.
Xoay người áp giải tôi lên máy bay.
Hệ thống vẫn đang chửi bới:
[Tôi! beep! Hai người! Đồ! beep! Hai tên! beep! ... ]
Tôi: "Cậu cũng có nói ai là thụ đâu, trách chúng tôi được sao?"
Hệ thống tiếp tục chửi rủa.
Tôi cũng nổi gi/ận.
Cái hệ thống rác rưởi này biến mất từ đầu đến cuối.
Bây giờ còn dám mắng tôi?
Tôi "khẩu chiến" tưng bừng với nó trong đầu suốt 1 tiếng đồng hồ.
Cuối cùng tôi kéo Bùi Cảnh lại rồi hôn.
Tôi: "Tôi "c/ưa đổ" đấy thì làm sao nào? Môi của công chính hôn sướng thật đấy! Về nhà tôi còn beep cậu ta nữa! beep cho cậu ta không làm công được nữa!!"
Hệ thống bốc khói xèo xèo rồi tắt ngúm.
Tôi cười khẩy đầy mãn nguyện.
Rồi mới nhận ra Bùi Cảnh đang nhìn tôi với ánh mắt đầy d/ục v/ọng.
Cà vạt đã bị tôi gi/ật tung.
Bùi Cảnh không "xử lý" tôi trên máy bay.
Về đến nhà liền hôn cho môi tôi sưng vù lên.
"Hai tháng nay, không ngày nào em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-roi-con-muon-tau-thoat-sao/1799356/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.