Ngũ di nương? Ngũ di nương của phủ Đại Đô Hộ, chẳng lẽ là cô nương của Ngô gia?
Trong lòng Diệp Gia có chút nghi ngờ, xem ra đám người như hung thần ác sát trước mắt này sẽ không dễ dàng gì rời đi, cặp lông mày của Diệp Gia không tự chủ được mà nhu lại. Xung quanh có một số khách khứa không hiểu chuyện gì, sợ hãi trước sự xuất hiện đột ngột này, còn một số khách khứa khác đang xếp hàng chưa kịp bước vào thì lân lượt bỏ đi vì sợ vướng vài phiên toái. Diệp Gia vừa nhìn thấy khách khứa đang chuẩn bị rời đi, lập tức đưa ra quyết định: "Không biết ngũ di nương của quý phủ là người nào?"
"Ngũ di nương đương nhiên là ngũ di nương của phủ Đô Hộ phu Nam nhân cường tráng câm dầu cao giọng nói.
Một câu nói này, khiến những người bên cạnh đang hóng hớt xem kịch bỗng nhiên im bặt lại. Mặc dù thời cổ đại, địa vị của đích thứ, thê thiếp tựa như trên trời và dưới đất, thì sự chênh lệch giữa quan lại và dân chúng lại càng to lớn hơn. Đừng có thấy đó chỉ là một di nương bé nhỏ, nhưng di nương của phủ Đại Đô Hộ vẫn cao quý hơn rất nhiều người bên ngoài.
"Đi thôi. Nam nhân cường tráng kia không khách sáo nói: Hiệu úy phu nhân, xin nhanh lên, chớ có để ngũ di nương chờ đến sốt ruột."
Tiểu Lê và Hoàn Bộ im lặng áp sát tới ben người Diệp Gia, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào đám người này. Hai người bọn họ là võ tỳ mà Chu Cảnh Sâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/2325488/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.