Xưa nay Diệp Gia đêu không mù quáng tự tin cũng sẽ không mù quáng khiêm tốn, cho nên quyết định bổ sung thêm một lớp bảo vệ.
Có đôi khi làm thêm một chút việc thì cũng có thể giúp mình vượt qua được thời khắc mấu chốt.
Thẩm gia phủ đệ không sợ sẽ có người trèo tường, phủ đệ kiên cố không cần phải nói.
Nàng chỉ sợ đến lúc đó sẽ có người ở ngoài vây c.h.ế.t bọn họ.
Nàng suy nghĩ sẽ đào một đường hầm bí mật.
"Đào đường hầm?" Dư thị cảm thấy lúc nào tức phụ của con trai mình cũng có chút kỳ tư diệu tưởng, giống như đã từng lắp bẫy và ngói đỉnh cho viện tử.
Mặc dù lúc làm những thứ này khiến cho người khác cảm thấy hơi hoang đường, nhưng sự thật chứng minh chúng thực sự có tác dụng vào thời điểm then chốt: "Gia Nương định đào ở chỗ nào?"
"Đào hết ở dưới mấy gian nhà chính." Ý nghĩ này của Diệp Gia cũng không được tính đột nhiên xuất hiện: "Làm mấy cái là giả, một cái là thật. Chỉ có người trong nhà chúng ta biết cái nào là thật, thông đến rừng phía sau núi. Thiết lập thêm mấy cái miệng mở, để phòng bị chặn cửa ra vào, sẽ phá hỏng đường trên mặt đất. Thỏ khôn có ba hang, có lẽ cũng là ý này..."
Phía sau núi có vị trí tương đối kín, từ hậu sơn đi ra cũng không dễ bị người khác phát hiện.
Dư thị có chút động lòng: "... Chuyện này có thể được sao?"
Diệp Gia nói làm là làm, ngày đó liền dẫn người đi xem quanh phủ đệ, quan sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/2325590/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.