Thành quả như vậy, đừng nói đến Dư thị, mà chính bản thân Diệp Gia cũng có chút líu lưỡi không nói nên lời.
Lô hàng này của Diệp Gia giá cả cũng không phải thấp, một bình Lê Hoa cao có giá ba lượng bạc. Nhưng sức mua của phía Luân Đài đúng là khác biệt một trời một vực so với ở trấn Đông Hương chỉ khoảng 10 ngày là đã bán hết hàng, những người đến sau không mua được gì đã chạy đến cửa hàng để hỏi thăm rất nhiều lần. Chưởng quỹ của cửa hàng phía Luân Đài phải thúc giục gấp, còn cố ý đóng cửa tiệm 2 ngày, để chạy tới trấn Đông Hương. Sau khi báo cáo xong tình huống cụ thể với Diệp Gia, lại hỏi thăm xem liệu có biện pháp nào bổ sung hàng hóa càng sớm càng tốt hay không.
Thời gian chế tác của sản phẩm hao phí nhân công như Lê Hoa cao thực tế cũng dài tương đương như xà phòng thơm, điều phiền phức hơn chính là cần mua sắm dược liệu từ sớm. Bởi vì có vài loại dược liệu sinh trưởng theo mùa, nếu bị bán hết sách, thì sợ là rất khó để gom đủ được.
"Nhanh nhất thì cũng phải mất nửa tháng." Trước khi chế tác Lê Hoa cao, Dư thị đã đặc biệt đi kiểm tra kỹ càng, nguồn gốc của từng loại dược liệu cũng rất rõ ràng: "Nhưng cửa hàng cũng không thể để trống như thế được, Gia Nương con nhìn xem, nhà chúng ta có phải là cũng có thể làm thêm một số loại son phấn bột nước mới lạ khác không? Nếu không thì khi một sản phẩm cùng loại bán hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/2325621/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.