Đường Mặc Linh đang ngại ngùng muốn bày tỏ nguyện ý, Mục Kinh Trập lại cắt ngang Đường Mặc Linh mà nói: "Đừng nói chuyện! Cũng đừng nhìn trộm hay di chuyển, thành thật một chút cho tôi, nếu không tôi sẽ đánh anh ngất xỉu lần nữa.
"
Mục Kinh Trập nghĩ về việc có nên tiếp tục làm Đường Mặc Linh ngất xỉu tiếp hay không, nhưng cuối cùng cô cũng không làm vậy, nếu liên tục bị đánh ngất cũng không tốt.
Đường Mặc Linh nghe thấy Mục Kinh Trập nghiêm túc, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, tôi sẽ không nhìn trộm, sẽ không di chuyển.
"
So với bất tỉnh thì như vầy vẫn hơn, Mục Kinh Trập sau này nhất định cũng phải nhận trách nhiệm.
Anh tỏ vẻ phối hợp, nhưng đợi một hồi lâu Mục Kinh Trập cũng không có động tĩnh, nhịn không được mở miệng nói: "Kinh Trập?"
Không phải là nên làm sao?
"Tôi đã bảo anh đừng nói nữa mà!" Mục Kinh Trập đang lo lắng cho tình cảnh của cô, tuy rằng Đường Mặc Linh đã bị cô khống chế, mặc dù cô không trần truồng nhưng bị nhốt một mình trong không gian, chỗ nào cũng không tự nhiên, cũng không muốn Đường Mặc Linh lên tiếng chút nào.
Đường Mặc Linh im lặng và vểnh tai lên để theo dõi chuyển động của cô.
Có lẽ là do tay không thể cử động, hơn nữa hai mắt cũng bị bịt, lúc này, các giác quan khác của Đường Mặc Lăng trở nên cực kỳ nhạy bén, ví dụ như anh có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng mà mình đã từng ngửi thấy trên người Mục Kinh Trập.
Ví dụ như Mục Kinh Trập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-thap-nien-80-tro-thanh-me-ke-cua-nam-lao-dai/1587411/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.