“Không phải.” Chu Quang Hách vội vàng ngồi dậy: “Anh chỉ tò mò thôi. Anh cũng đã nhờ người hỏi thăm công việc. Hôm qua còn đến xưởng kéo sợi bông nhìn qua, là công nhân dệt, quá cực khổ, phải làm việc từ sáng đến tối, nên anh mới không nói với em.”
Thủy Lang ngạc nhiên hỏi: “Xưởng kéo sợi bông?”
Chu Quang Hách gật đầu: “Anh cũng đã đến ủy ban khu phố xin giúp đỡ.”
“A?” Thủy Lang càng ngạc nhiên hơn: “Vậy em làm cán bộ ngõ, không phải là vì anh qua uỷ ban khu phố xin, ông ấy mới đề nghị em làm đấy chứ?”
Chu Quang Hách im lặng vài giây: “Không phải, là bởi vì tính cách của em quyến rũ.”
Thủy Lang: “?”
Anh cũng có thể dùng boomerang?
Cô đã lây nhiễm cho cả gia đình rồi sao?
Chu Quang Hách cười nhẹ: “Thật sự là em rất có năng lực, anh chỉ là đi nắm bắt công việc được sắp xếp cho em, không phải ai cũng có thể làm cán bộ ngõ, thật sự là bởi vì tính cách của em quyến rũ.”
Thủy Lang liếc nhìn anh một cái: “Anh vừa mới trở về, đã có thể tìm được người giao quản lý công việc rồi sao?”
Thời đại này, giai cấp công nhân đứng đầu, cho dù là người thành phố cũng có rất nhiều người đang chờ việc làm. Chu Quang Hách cảm thấy công việc trong xưởng kéo sợi bông quá mệt mỏi, nhưng lại có rất nhiều người cam tình nguyện đứng xếp hàng đi vào.
“Anh tìm mấy người bạn cũ, còn có lãnh đạo đã chuyển anh về.” Tất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/2079353/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.