Ăn xong Giang Diệu Diệu định đi rửa chén, Lục Khải Minh châm thuốc đứng ở sau lưng cô sâu kín mà nói: “Lại nói tiếp quạ đen hình như là loài chim ăn thịt, hiện tại bên ngoài nhiều zombie như vậy. Trong mắt bọn này phỏng chừng như đi dự tiệc đứng, chắc hẳn là ăn không ít nên mới lớn được như vậy.”
“……” Giang Diệu Diệu đột nhiên dừng động tác, dạ dày quay cuồng lên.
“Trứng nó đẻ ra chắc hẳn là đã hấp thu chất dinh dưỡng trong thịt zombie rồi. Chúng ta ăn trứng, tương đương với ăn thịt của zombie.”
“Nôn!”
Giang Diệu Diệu ghé vào bồn rửa tay nôn khan.
Lục Khải Minh cười hì hì đi qua đó vỗ lưng cho cô.
“Bình tĩnh, anh nói đùa thôi. Cho dù chúng nó thật sự đã ăn thịt zombie thì cũng đã tiêu hóa hết trong dạ dày rồi.”
“…… Anh câm miệng cho em!”
Anh yêu cô bằng cái kiểu này ư?
Này rõ ràng là hận đi! Trình độ này chính là đối xử với kẻ thù g.i.ế.c cha g.i.ế.c mẹ mà!
Giang Diệu Diệu nôn nửa ngày không ra, chỉ có thể uống hết mấy chén nước, cưỡng ép bản thân không nghĩ tới chuyện này nữa.
Sáng ngày hôm sau, hai người mang công cụ đến tầng cao nhất tiếp tục hành trình bắt chim.
Hết thời gian một ngày cũng được năm sáu con chim đáp xuống đây ăn thóc, nhưng mà tụi nó đều không phải quạ đen.
Alaska và Corgi có thể sinh ra đượ Alaska, nhưng chim sơn ca với quạ đen không sinh ra được quạ bách linh.
Ngẫu nhiên trên trời cũng có chim màu đen bay qua, nhìn sơ thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1658987/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.