Cô nhìn xung quanh không tìm thấy ai, bên tai vang lên lời chế giễu của Lục Khải Minh.
"Em bị ngốc hả? Sao lại nghĩ là người khác đặt?"
"Thế thì ai đã để ở đó? Không lẽ lại là anh?"
Giang Diệu Diệu cau mày.
Lục Khải Minh nhún vai, vẻ mặt vừa khoe khoang vừa bất đắc dĩ: “Anh chính là lợi hại như vậy đấy, cũng không còn cách nào khác.”
Giang Diệu Diệu kinh ngạc không thôi.
"Anh lấy nó ở đâu? Tìm nó khi nào? Sao em không biết?"
Cô liên tiếp đặt những câu hỏi, anh trả lời rõ ràng đâu ra đấy.
"Anh không ngốc như vậy đâu, ngày hôm qua phát hiện thùng dầu không mở được đành đi đến chỗ khác tìm. Em có thấy toà nhà đằng kia không?"
Lục Khải Minh chỉ vào một phương hướng, Giang Diệu Diệu nhìn sang, giơ tay che nắng, vừa vặn nhìn thấy xa xa có một tòa cao ốc màu bạc.
Nó cách họ chừng một hai km, theo đường thẳng, tuy không cao bằng Tòa nhà Thương mại Thế giới này, nhưng cũng ít nhất có bốn năm chục tầng.
Lục Khải Minh nói: "Có một công ty chuyên về năng lượng mặt trời trong tòa nhà đó, cái này là tìm thấy trong kho hàng của bọn họ. Nó ở tầng 30 và còn mới. Anh mang về đây một bộ thử xem có thể lắp đặt được không.”
Giang Diệu Diệu đột nhiên bừng tỉnh.
"Thảo nào anh về muộn như vậy, em còn tưởng rằng anh đi cạy phá xe tăng đấy."
Anh mỉm cười xoa xoa đầu cô.
Cô nhìn đống đồ vật.
"Nhưng lắp như thế nào đây? Anh làm sao?"
Lục Khải Minh nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1659006/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.