"Còn chưa cài thì ăn trước đi, tôi đói sắp không xong rồi."
Giang Diệu Diệu không thể hình dung ra được, nhưng bụng thực sự rất đói, vừa nấu vừa ăn vụng cả chục miếng mà vẫn chưa hài lòng nên đi theo anh xuống lầu.
Thời tiết nóng nực, cảm giác thật khó chịu khi dính đầy m.á.u zombie.
Không có kế hoạch đi chơi vào buổi chiều, vì vậy Lục Khải Minh vào phòng tắm để tắm sau khi ăn tối.
Giang Diệu Diệu ném bát đũa vào thùng rác, nhàn nhã bước lên lầu, thoạt nhìn liền thấy cái túi nhỏ bị chăn bông làm phồng lên vì máy laptop.
Nghĩ đến hành vi kỳ lạ của Lục Khải Minh trước khi ăn, cô lôi máy tính ra, ngồi trên nệm và bật nó lên, cố gắng tìm ra bí mật của anh.
Vài phút sau, tiếng động khiến người ta đỏ mặt lại vang lên trong phòng.
Lục Khải Minh đang tắm thì mơ hồ nghe thấy tiếng động trong phòng, đã quá muộn để rửa sạch bọt xà phòng, vì vậy sau khi lau người qua loa vài cái thì anh mặc quần áo vào và lao ra ngoài.
Vừa thở hổn hển vừa đẩy cửa ra, anh vội vàng nói: “Cô đừng có...."
"Đừng có cái gì?"
Cô chống cằm hỏi, máy tính xách tay đặt trên đùi, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Lục Khải Minh cương quyết nói: "Tôi không có tải video này, nó đã có sẵn trên máy tính rồi."
"Ồ."
Cô gật đầu và tiếp tục nhìn vào màn hình.
Lục Khải Minh lo lắng, tiến lên hai bước nắm lấy máy tính nói: "Xóa nó đi."
Giang Diệu Diệu không làm gì nữa, bảo vệ máy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1659193/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.