Lục Khải Minh dùng hai tay giữ mái tóc dài của cô, đặt cách ngọn lửa khoảng 30 cm, ở độ cao mà anh có thể cảm thấy đủ nhiệt mà không bị cháy xém rồi hong đi hong lại.
Giang Diệu Diệu ngửi thấy mùi gas và nhìn ngọn lửa đang nhảy nhót, luôn cảm thấy giây tiếp theo ngọn lửa sẽ bùng cháy trên đầu mình.
Lục Khải Minh nói: "Khói trắng đang tỏa ra từ đỉnh đầu của cô kìa."
Cô kêu lên: "Buông ra! Tôi đã nói nó sẽ cháy mà!"
Anh không nhịn được cười: "Là hơi nước, đồ ngốc."
Giang Diệu Diệu mặt đỏ tía tai, véo vòng eo gầy của anh một cách ác liệt.
Lục Khải Minh hít một hơi đau đớn, nhưng vẫn không buông tha. Nhìn mái tóc dài đen bóng, anh tự nhủ: "Lúc này để tóc dài thật phiền phức, nên cạo trọc đầu đi."
"Tóc mọc trên đầu của tôi, liên quan gì đến anh."
"Tôi lo lắng rằng chất dinh dưỡng của cô sẽ bị tóc hút hết, sẽ khiến não của cô bị suy dinh dưỡng."
Phải mất một giây sau Giang Diệu Diệu mới nhận ra rằng anh đang mắng mình rồi tức giận đẩy anh ra.
"Cút cút cút, không cần anh hong nữa."
Tóc tai rơi xuống lập tức bị ngọn lửa làm cho cháy xém.
Ánh mắt Lục Khải Minh nhanh nhẹn, tay cũng nhanh nắm lấy, giữ lấy sau ót của cô.
"Đừng động đậy, tôi không nói là được chứ gì."
Sau đó anh im lặng, không nói một lời và tập trung vào việc hong tóc.
Sau hơn mười phút, cuối cùng tóc của Giang Diệu Diệu cũng đã được hong khô.
Lục Khải Minh lên lầu tắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1659257/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.