Lý Kiến Quốc, Từ Tiểu Cần và chị Mai cũng luống cuống: “Hay là trên đường có chuyện gì nên về muộn? Lẽ ra giờ này phải về đến rồi chứ nhỉ?”
Chu Cận Xuyên chỉ kịp nói vọng lại một câu, bảo Lý Kiến Quốc gọi điện thoại hỏi người gác cổng rồi lập tức lao ra khỏi quán.
Anh không thể tiếp tục chờ đợi thêm được nữa.
Bảo Tạ Tiểu Quân ngồi vào ghế phụ, anh lập tức lái xe quay ngược trở lại con đường vừa đi.
Vừa lái xe, anh vừa căng mắt quan sát hai bên đường.
Thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như sắp có chuyện chẳng lành, Tạ Tiểu Quân vội vàng hỏi: “Chu đoàn trưởng, anh đang tìm gì vậy?”
Chu Cận Xuyên cất tiếng, giọng nói có chút run rẩy: “Tô Ý thể đã gặp chuyện, cậu mau giúp tôi tìm cô ấy.”
Nghe vậy, Tạ Tiểu Quân cũng sợ hãi đến mức hồn vía lên mây.
Hai người men theo con đường vừa đi, lục soát từng ngóc ngách.
Bên kia, Lý Kiến Quốc sau khi gọi điện thoại cho người gác cổng, được biết họ không hề nhìn thấy Tô Ý và Trương Thiên Hoa, liền sợ đến mức chân tay rụng rời.
“Nếu Tô Ý có mệnh hệ gì, tôi cũng không còn mặt mũi nào mà sống nữa.”
Nói xong, ông lập tức chạy ra ngoài.
Từ Tiểu Cần và chị Mai cũng vội vàng đuổi theo.
Chu Cận Xuyên vẫn tiếp tục lái xe, đôi mắt sắc bén như chim ưng lướt nhanh trong bóng tối, tìm kiếm tung tích của Tô Ý.
Những ngón tay anh siết chặt lấy vô lăng đến nỗi trắng bệch, run lên nhè nhẹ.
Hai người lái xe đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/2726178/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.