🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kiều Nại đang chìm đắm trong việc tự nghi ngờ bản thân, bỗng nhiên nghe thấy lời xin lỗi này, cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh. Đôi mắt cô sáng rực, trong sáng và thuần khiết, dường như có thể làm tan chảy trái tim của bất kỳ ai.
Cô cắn nhẹ môi, ngón tay nắm chặt vạt áo, giọng nói mềm mại đáp lại: “Tại sao lại xin lỗi? Rõ ràng là lỗi của tôi mà.”
Mạch suy nghĩ Hình Sâm lại rất rõ ràng: “Vừa nãy tôi không nên cười em.”
Trong lúc nói, anh luôn nhìn vào mắt cô, không hề lảng tránh, vừa chân thành mà lại tha thiết.
Mà các khán giả trong khung bình luận đã bị bất ngờ ngay từ lúc anh bắt đầu xin lỗi.
[Sao Hình Sâm lại hiểu biết đến thế chứ.]
[Anh ấy thật sự cái gì cũng biết.]
[Thái độ của Sâm Sâm làm tôi cảm động quá.]
Thực ra, Kiều Nại đã sớm không còn tức giận nữa, cô chỉ đang mắc kẹt trong vòng xoáy cảm xúc của chính mình. Nhưng lời nói của Hình Sâm đã kéo cô ra khỏi đó, không chỉ làm cô hết tức giận mà tâm trạng cũng từ nhiều mây sang quang đãng hẳn.
Sau đó, cô nghe được lời nói tiếp theo của Hình Sâm, trông anh có vẻ hơi tự trách nhưng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc như đang tự kiểm điểm.
“Bé cưng, em thật sự rất đáng yêu, là do tôi không kiềm chế được, tất cả đều là lỗi của tôi.”
Kiều Nại lập tức bị sốc đến mức sững người tại chỗ. Cô hơi mở to mắt, không biết mình đang mơ hay bị ảo giác. Anh gọi cô là gì cơ? Hơn nữa, sao lại có thể nói những câu đó một cách nghiêm túc như vậy!
Mãi đến khi Kiều Nại nhận ra ngay cả tài xế cũng đang hào hứng nhìn họ với ánh mắt tò mò, cô mới nhận ra rằng tất cả những điều này đều là thật!
Cô đỏ mặt, vội vàng che miệng Hình Sâm lại, sợ anh lại nói ra những lời khiến người khác hiểu lầm!
Mặc dù rõ ràng đang là ban ngày nhưng Kiều Nại vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng, cô nói nhỏ: “Ban ngày ban mặt, anh đừng nói linh tinh!”
Giọng nói của Hình Sâm từ trong lòng bàn tay cô truyền ra một cách khẽ khàng: “Ban ngày không được nói vậy buổi tối có thể nói sao?”
Nhìn thấy gương mặt nhỏ của Kiều Nại đỏ như sắp nhỏ máu, Hình Sâm cũng không đùa giỡn với cô nữa. 
Anh gỡ tay cô ra, khéo léo nắm chặt trong lòng bàn tay mình, rồi đan mười ngón tay của hai người vào nhau.
Hình Sâm: “Được rồi, tôi không nói nữa, nhưng những gì tôi nói trước đó thật sự không phải nói bừa, những gì tôi nói đều là sự thật.”
[Á á á! Anh cũng không nhìn lại anh nói những lời táo bạo* như thế nào!]
* Nguyên văn 虎狼之词: tiếng lóng trên internet, nói về những từ thô tục, đùa bẩn.
Khán giả trên khung bình luận đã hoàn toàn bị sự tán tỉnh này làm cho choáng váng, và Kiều Nại cũng không ngoại lệ, cô lại một lần nữa bị sốc đến đứng hình. Câu nói của Hình Sâm cứ xoay quanh mãi trong đầu cô, suy nghĩ đã trở nên rối bời.
[Rõ ràng tôi hiểu từng từ, nhưng khi ghép lại với nhau thì cứ thấy có gì đó không ổn]
[Hình Sâm nói rằng vì Kiều Nại trong ảnh quá đáng yêu nên anh mới không kiềm chế được mà phì cười!]
[Chị em ơi, phân tích của chị đúng, nhưng thử hỏi lòng mình xem, chị có thực sự tin vào điều đó không?]
[Chữ Hán đúng là thâm sâu, câu này chắc ngay cả người kiểm duyệt cũng sẽ cảm thấy bối rối khi nghe được!]
Mỗi phòng phát sóng trực tiếp đều được trang bị robot kiểm duyệt, thường sẽ hỗ trợ giúp chỉnh sửa lại khi khách mời lỡ lời (ví dụ như vô tình nói tục hoặc nhắc đến những từ ngữ nhạy cảm),hệ thống sẽ thực hiện xử lý bằng cách tắt âm. Nhưng lời nói của Hình Sâm rõ ràng không vi phạm quy trình này, khiến robot kiểm duyệt đã bỏ qua lời của anh. Điều này làm cho cả đạo diễn và nhân viên ở hậu trường đều sững sờ.
Đạo diễn: ???
Đạo diễn không tin nổi, quay đầu lại và hỏi nhân viên bên cạnh: “Cậu ấy vừa nói gì vậy?”
Nhân viên đó cũng sững sờ, nhanh chóng nhìn vào một dòng bình luận rồi đáp lại: “À... có lẽ là đang nói về chuyện tấm ảnh?”
Nghe vậy, đạo diễn hừ nhẹ một tiếng đầy kiêu ngạo, rõ ràng là không tin, nhưng khi nhìn thấy dòng bình luận náo nhiệt khắp màn hình, cuối cùng ông vẫn cảm thấy hài lòng.
-
Trên xe tham quan, Kiều Nại đã đứng sững như hóa đá một lúc lâu. Mặc dù nhìn bề ngoài có vẻ như cô không động đậy, nhưng thực ra cô đã suy nghĩ rất nhiều.
Kiều Nại vốn định như mọi lần, tự nhủ bản thân đừng suy nghĩ nhiều, nhưng không biết tại sao lần này cách này dường như không còn hiệu quả nữa QvQ.
Trái tim cô vẫn đập rất nhanh, khuôn mặt cũng nóng bừng. Cô ngày càng không thể kiểm soát được bản thân.
Nghĩ đến đây, Kiều Nại cúi đầu nhìn đôi tay đang nắm chặt. Khác với những lần nắm tay hay ôm nhau vào buổi sáng chỉ để an ủi, cảm giác khi lén lút nắm tay tuy ít k.ích th.ích hơn, nhưng vẫn mang đến sự vững chãi và ấm áp, khiến lòng người xao xuyến.
Khi không còn né tránh việc suy nghĩ về những vấn đề này, Kiều Nại nhận ra rằng mình có thể phân biệt mọi thứ rõ ràng. Mỗi lần nắm tay, cô đều nhớ rất rõ, và không hề có cảm giác kháng cự mỗi khi họ nắm tay nhau.
Dù cô chưa bao giờ yêu đương, nhưng cô cũng đã xem không ít phim tình cảm. Có một khoảnh khắc, Kiều Nại như bừng tỉnh, hiểu ra rằng, giữa họ thực sự rất giống như đang yêu…
Có lẽ cô không phải là không cảm nhận được, mà chỉ là không dám tin rằng sẽ có người thích và sẵn lòng đối xử tốt với mình.
Kể từ khi cha mẹ cô bất ngờ qua đời, Kiều Nại đã suy sụp suốt một thời gian dài. Từ ngày đó, không còn ai quan tâm đến cô nữa, thế giới của Kiều Nại như chỉ còn lại một mình cô.
Cho đến một ngày, khi cô gặp gỡ chị Diêu, người quản lý, và bắt đầu tiếp xúc với diễn xuất, mỗi ngày đều chìm đắm trong thế giới của kịch bản, trải nghiệm cuộc đời của người khác, cảm nhận những cay đắng, ngọt bùi, khổ đau và hạnh phúc của họ, Kiều Nại như được sống lại một lần nữa. Cô có được những giây phút thảnh thơi và không còn đơn độc nữa.
Sau đó, cô gặp được ông nội Hình và gặp cả Hình Sâm. Cô trân trọng từng điều tốt đẹp khó khăn lắm mới có được, thậm chí để làm ông nội Hình vui, cô đã chọn ký hợp đồng hôn nhân với Hình Sâm. Có lẽ cách làm này là sai, nhưng cô chưa bao giờ hối hận.
Chỉ là tình hình hiện tại, Kiều Nại cũng không thể diễn tả rõ ràng được. Mọi chuyện đang diễn ra theo một hướng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán. Trong khoảnh khắc mơ hồ ấy, Kiều Nại nhận ra dường như mình đã... gần như quên mất nội dung của cuốn sách trong giấc mơ kia rồi. Mọi thứ thật sự dường như chỉ là một giấc mộng mà thôi. 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.