Editor: Trang Thảo.
Dù chạy như bay suốt quãng đường, nhưng khi đến sân thi đấu, đồng hồ đã chỉ 6 giờ 58 phút. Giang Niệm Viễn lập tức bị huấn luyện viên đẩy đi kiểm tra thể lực, còn Lục Sơn Hà thì vào phòng nghỉ để giúp cậu tìm quần bơi.
Sau khi kiểm tra hoàn tất, ít nhất cũng bảo toàn được tư cách thi đấu, huấn luyện viên cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, ông cũng vô cùng tò mò về hành động vừa rồi của Giang Niệm Viễn.
Rõ ràng ông đã thấy cậu dẫn theo một người cao ráo, gầy gầy trở về.
Đây là… anh hùng cứu mỹ nhân sao?
Trong phòng nghỉ, Giang Niệm Viễn không hề né tránh Lục Sơn Hà, bắt đầu c ởi quần áo ngay tại chỗ.
Thời gian gấp rút, không có dư dả để vào phòng thay đồ sao? Dù sao cũng đều là đàn ông, cởi thì cởi thôi. Lục Sơn Hà có thể hiểu được hành động này.
Bờ lưng thẳng tắp, vòng eo săn chắc, đôi chân vừa dài vừa thẳng. Đây là lần đầu tiên Lục Sơn Hà nhìn kỹ dáng người của nam chính, không thể không thừa nhận rằng trông rất đẹp.
Đang mải cảm thán, anh bất giác thấy Giang Niệm Viễn bắt đầu thay quần bơi. Theo bản năng, anh quay đầu đi, nhưng khóe mắt vẫn vô thức liếc qua một chút.
Mông thật căng.
Khụ khụ khụ! Chính suy nghĩ của mình làm anh giật mình. Đây là… đang thèm khát thân thể của nam chính sao?
Lục Sơn Hà vội cúi đầu, không nhìn Giang Niệm Viễn nữa, cố gắng tận hưởng khoảnh khắc yên bình hiếm hoi để thay thế cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-ba-tong-loi-thoi/2747838/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.