"Cái cây này đáng thương quá đi." Dicio nói với giọng đầy thương cảm.
Thư Lê gật đầu.
Lá trên cái cây này gần như trơ trọi, trông như thể bị sâu bệnh tàn phá, còn cả bị thiếu dinh dưỡng nữa, đáng thương quá.
Dù vớ bừa một cái cây trong Rừng Rậm Yêu Tinh ra cũng đều xanh um tươi tốt hơn nhiều so với cây này.
Thật kỳ lạ, tại sao lâu đài của tinh linh lại có một cái cây lớn lên trông điêu tàn như vậy?
Các tinh linh và yêu tinh vốn có mối liên hệ mật thiết với thực vật, đều là những tay làm vườn lão luyện trời sinh.
Trong những ngôi làng ngoài tường thành, khắp nơi đều rợp bóng cây ăn quả và những cánh đồng lúa mì, khung cảnh tươi đẹp và tràn đầy sức sống. Thế nhưng, vì sao cây cối bên trong lâu đài Thủy Tinh lại có dấu hiệu héo úa như vậy?
Những tinh linh không phải đều thông thạo ma pháp sao?
Nếu cây cối phát triển không tốt thì có thể cầu nguyện với cây Thần hoặc là sử dụng ma pháp hệ Cỏ, chỉ trong chốc lát là có thể hồi sinh.
Nếu những tinh linh bình thường năng lực chưa tới thì vẫn có thể mời Tinh Linh Vương ra tay.
Thế nhưng điều khiến người ta khó hiểu là cây đại thụ này như thể đã bị bỏ rơi, hoàn toàn không được các tinh linh chăm sóc chu đáo, thậm chí còn toát ra một luồng khí chết chóc đáng sợ.
Xấu thì xấu nhưng đáng thương thì cũng thật sự rất đáng thương, càng nhìn càng khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-be-con-o-vuong-quoc-tinh-linh/2794904/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.