Elliott khẽ gảy dây đàn, âm thanh êm dịu lập tức vang lên. Kỹ thuật điêu luyện, âm sắc tròn đầy, giai điệu liền mạch tự nhiên, tất cả đều cho thấy, anh là một nhạc sư có kỹ nghệ tinh xảo.
Thư Lê chưa từng nghe qua khúc nhạc này, nhưng điều đó không cản trở cậu bắt kịp nhịp điệu của Elliott. Nghe xong phần dạo đầu, cậu nhanh chóng nắm được hướng đi của bản nhạc. Đến đoạn phù hợp, cậu lắc chuông tay, góp thêm những thanh âm làm giai điệu trở nên đa tầng hơn.
Simu và các thành viên khác của đoàn ca múa đều đồng loạt tỏ ra kinh ngạc.
Do tình huống khẩn cấp, Mary vội vàng chọn bừa một cây đàn hạc thông thường, là loại dành cho người mới tập luyện, vốn dĩ không thể lọt vào mắt của một nhạc sư thực thụ.
Tuy nhiên, khi cây đàn hạc này vào tay chàng thanh niên tóc đen, nó lại cất lên những âm thanh độc đáo, du dương đến mức khiến người ta ngỡ rằng đây là một tuyệt phẩm hiếm có.
Khúc nhạc cổ điển đại lục "Dòng sông Bakart xinh đẹp" vang lên giữa bãi cỏ trống trải, giai điệu trong trẻo, rộn ràng, tràn đầy sức sống. Tiếng chuông ngân vang, hòa quyện cùng âm nhạc tươi vui, khiến lòng người phấn chấn, trước mắt như hiện ra một dòng sông rộng lớn, hiền hòa.
Ánh nắng ban mai rắc vàng trên mặt sông gợn sóng, tạo nên những tia sáng lấp lánh. Chim nước sải cánh mềm mại, uyển chuyển như vũ khúc, bọt nước tung lên không trung. Cô gái chăm chỉ ôm chậu giặt, từng bước nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-be-con-o-vuong-quoc-tinh-linh/2794972/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.