Thượng Quan Vân Lễ ngước lên, nhìn thấy Diệp Tiện vặn vẹo lông mày, vẻ mặt vừa vô tội, vừa cầu khẩn nhìn hắn, giống như đang nói: Đừng nói cho tổng giám đốc là Khương Hân được không? Nếu không tôi sẽ xong đời.
Theo nhật kí thông tin, Thượng Quan Vân Lễ lại lướt lên trên xem.
Chậc.
Không nghĩ đến Khương Hân này trong giới luôn điệu thấp, lạnh lùng, thời điểm theo đuổi người khác lại nhiệt tình như vậy, Diệp Tiện trả lời thì ngược lại, nếu không phải ờ ừm, thì cũng rất lâu mới rep lại một tin, rõ ràng chính là không có ý kia.
Hắn vốn chỉ muốn giễu cợt Diệp Tiện một chút, không nghĩ tới lại biến khéo thành vụng rồi.
Nhưng Diệp Tiện không phải là gay sao? Khương Hân không biết à? Hay là cô ấy muốn bẻ thẳng Diệp Tiện? Chậc, nữ nhân ah, chính là ngây thơ.
Thượng Quan Vân Lễ sờ cằm cảm thán, trong lòng Diệp Tiện lại đau khổ như bị người bỏ lên lửa mà thêu đốt, đại não chạy với tốc độ cao suy nghĩ xem lát nửa làm sao để giải thích với tổng giám đốc.
"Thật đúng là tin nhắn rác.
"
Một lúc sau, Thượng Quan Vân Lễ lắc đầu, bộ dáng chán nản ném trả điện thoại cho Diệp Tiện.
Diệp Tiện nhận điện thoại, có chút mơ hồ.
Thượng Quan Vân Lễ là thần tiên gì đây! Vậy mà không bán đứng cô, ô ô ô thật cảm động quá?
Diệp Tiện: "Tôi đã nói rồi.
.
anh còn không tin.
" Anh trai, anh là anh ruột của tôi! Yêu anh!
Bạc Đình Thâm nhìn thoáng qua Thượng Quan Vân Lễ, Thượng Quan Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-co-chap-dai-lao-tam-dau-nhuc/2307171/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.