Yêu một người là muốn từng phút từng giây ở bên người đó nhưng tình yêu sẽ khiến người ta suy nghĩ nhiều hơn, hy vọng cô sẽ hạnh phúc vui vẻ và không để lại tiếc nuối khi nhớ lại.
Hồ Đức Dung biết đứa cháu ngoại này của mình từ trước đến nay đều rất có chủ kiến, vốn dĩ không muốn nói nhiều nhưng nghĩ đến cô nhóc Tiểu Sơ kia thực sự rất đáng yêu, nếu bị người khác cướp mất thì không được, bà vẫn nhắc nhở cháu ngoại một câu: "Vậy cháu cũng phải nhanh chân lên, không nói gì khác thì cháu phải để Tiểu Sơ biết được tình cảm của cháu."
"Cháu biết rồi bà ngoại, cuối tuần này cháu định đưa Tiểu Sơ đến công viên Đông Hồ chèo thuyền."
Hồ Đức Dung nghe vậy lập tức phấn chấn: "Tốt lắm tốt lắm, đến lúc đó cháu đưa Tiểu Sơ đi dạo, đi dạo trung tâm thương mại, xem phim..." Hồ Đức Dung cũng từng trải qua thời trẻ, đối với những trò này của giới trẻ vẫn biết đôi chút, sợ cháu ngoại mình chẳng hiểu gì nên vội vàng giúp anh lên kế hoạch.
Mặc dù Cố Khiếu Hành chưa từng tiếp xúc với con gái nhưng anh không ngốc, tất nhiên biết phải làm gì khi theo đuổi con gái, chỉ là nghe bà ngoại lo lắng như vậy thì cũng không từ chối, nghiêm túc lắng nghe.
"Đúng rồi, cháu có đủ phiếu mua hàng không? Nếu không đủ thì bà ngoại đưa cho cháu."
"Bà ngoại không cần đâu, mấy năm nay cháu không dùng đến tiền trợ cấp." Dù sao Cố Khiếu Hành cũng đã ở trong quân ngũ nhiều năm rồi, anh hẹn hò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-thien-kim-that-trong-nien-dai-van/2765748/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.