Nên trước khi lên tàu, Lý Trúc Quân nắm lấy tay Thẩm Ngưng Sơ không nỡ buông, hẹn một tuần sẽ gọi điện một lần, còn bảo hai đứa khi nào rảnh thì về Bắc Kinh, bà sẽ dẫn Thẩm Ngưng Sơ đi dạo trung tâm thương mại Hoa kiều, ăn vịt quay Bắc Kinh, leo Vạn Lý Trường Thành.
Nghe vậy, Thẩm Ngưng Sơ rất hào hứng, chỉ muốn lập tức cùng Lý Trúc Quân về Bắc Kinh.
Chính vì câu nói pha trò của cô mà không khí chia ly bớt đi phần nào, mãi đến khi lên xe, Lý Trúc Quân vẫn đứng bên cửa sổ dặn dò cháu trai phải chăm sóc Thẩm Ngưng Sơ cho tốt.
“Tiểu Sơ, nếu A Hành có chỗ nào không tốt con cứ gọi điện cho bà, bà sẽ lập tức đến dạy dỗ nó.”
“Dạ!”
Thẩm Ngưng Sơ đáp lại dứt khoát, sau khi đồng ý còn đắc ý nhướng mày với Cố Khiếu Hành.
Cố Khiếu Hành cười bất đắc dĩ, anh biết tính bà mình nói được làm được, nhưng anh yêu thương cô còn không hết sao có thể bắt nạt cô chứ?
Tiễn ông bà nội xong, Cố Khiếu Hành còn chưa thấy mất mát gì mấy, Thẩm Ngưng Sơ lại bày ra vẻ mặt ủ rũ, cứ ba bước ngoảnh đầu lại một lần như thể người thân của mình vừa rời đi vậy.
Nhìn cô như vậy Cố Khiếu Hành phải tự xem xét lại bản thân, sau đó để dỗ dành cô, anh nói: “Chờ em được nghỉ hè anh sẽ đưa em về thăm ông bà.”
“Vâng, vậy đến lúc đó chúng ta ở nhà chơi với ông bà nhiều một chút.”
Cố Khiếu Hành cưng chiều gật đầu: “Được.”
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-thien-kim-that-trong-nien-dai-van/2765796/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.