“Đến thăm lão thủ trưởng, tiện thể thăm hai mẹ con.”
Trần Uyển Trân nghe vậy thì bước nhanh xuống lầu mời ông ngồi xuống, sau đó pha cho anh một ly trà nóng.
Nhờ Tống Chiêu Huy quan tâm giúp đỡ mười mấy năm nay, Trần Uyển Trân thật sự coi ông như ân nhân, bây giờ đã trở về nhà họ Trần, bà vẫn không quên những lúc hai mẹ con khó khăn nhất là ông đã giúp đỡ.
Trần Quý Uyên và Chu Vân Thanh đang làm chuồng thỏ ở sân sau, nghe thấy tiếng khách đến cũng vội vàng rửa tay vào phòng khách.
Khi nhìn thấy là Tống Chiêu Huy, hai người đều rất nhiệt tình, mặc dù Trần Quý Uyên đã nghe con trai kể một số chuyện, nhưng dù sao con gái ông có thể bình an trở về phần lớn là nhờ có Tống Chiêu Huy, nếu không có ông ấy thì không biết A Trân và Tiểu Sơ sẽ sống những ngày tháng như thế nào.
Vì vậy thái độ của hai người đều vô cùng niềm nở.
Tống Chiêu Huy không phải lần đầu đến nhà họ Trần, đối mặt với thái độ nhiệt tình của lão thủ trưởng vẫn có chút không quen, nhưng bởi vì có Thẩm Ngưng Sơ ở đây, cô với ai cũng tự nhiên như quen biết đã lâu, ngược lại khiến Tống Chiêu Huy rất nhanh thích ứng.
Tống Chiêu Huy càng thêm yêu thích cô gái nhỏ này, nhớ năm đó lần đầu tiên ông đến thôn Đại Hà, cô bé còn rụt rè, mười mấy năm trồi qua thay đổi thật lớn, trách sao lúc đó Bách Bình cứ thích lấy ảnh vợ con ra xem.
Lúc đầu ở Tây Bắc điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-thien-kim-that-trong-nien-dai-van/2765797/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.