Phó Gia Thụ nhìn Tần Du vặn cổ, xoay cánh tay, lắc eo. Tần Du mặc bộ đồ bơi bó sát, nhìn mà mặt anh cũng không khỏi nóng lên, anh quay đầu đi: "Anh đi bơi đây, hai người cứ từ từ khởi động đi."
Phó Gia Thụ lao xuống nước bơi qua bơi lại, để giải tỏa cơn nóng như thiêu như đốt trong lòng, trong đầu toàn là lúc Tần Du vặn eo lộ ra vẻ quyến rũ, thực ra bể bơi nam nữ tách ra cũng không tệ, thật đó! Lúc này anh đang nghĩ như vậy.
Tần Du khởi động cơ thể xong, dẫn Phó Gia Ninh xuống nước, lúc nãy Phó Gia Thụ vẫn đứng ở kia đâu rồi? Cái tên này cũng ngoan đấy nhỉ? Nghiêm túc bơi rồi. Không giống buổi sáng, tập được hai động tác đã không chịu làm theo rồi.
Tần Du dạy Phó Gia Ninh nín thở.
Thực ra xuống nước rồi, mọi người đều phải bơi ai quan tâm cô là ai chứ? Nỗi băn khoăn của cô nhóc hoàn toàn thừa thãi.
Phó Gia Ninh cũng thả lỏng, nghiêm túc nghe Tần Du nói, cô ấy thử làm theo.
Phó Gia Thụ bơi qua bơi lại mấy lần, mệt mỏi dựa vào thành bể nghỉ ngơi, nhìn Tần Du dạy nhóc con kia bơi.
Tư tưởng và hành động tiến bộ thậm chí là cởi mở này của Tần Du từ đâu ra vậy? Nhà bọn họ cũng coi như là nam nữ bình đẳng, cũng khuyến khích em gái ra ngoài, giờ cô bé cũng có một số ý kiến riêng. Ví dụ như bơi, rõ ràng là một loại vận động rất bình thường, cô nhóc lại xấu hổ. Trong nhà bởi vì mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/2755006/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.