Chu Tứ lão gia cúi đầu hỏi Tống lão gia: "Tiểu Thất cũng không thay đổi suy nghĩ. Trước khi chúng ta đến, cậu đã thay đổi suy nghĩ sao? Chỉ sợ cậu cũng không thay đổi. Chính là thấy chúng ta đến, cho rằng hai anh em chúng ta, sốt ruột không muốn Tiểu Thất ly hôn với cậu, cho nên muốn lợi dụng hai anh em chúng ta, ép Tiểu Thất không nên ly hôn với cậu, sau đó dùng năng lực theo đuổi phụ nữ của cậu, dù sao cũng là vợ của cậu, cậu liền nhõng nhẽo một chút, thì sớm muộn gì Tiểu Thất cũng mềm lòng, sau đó cậu sẽ đạt được điều mình mong muốn."
Tống lão gia vội giải thích: "Không phải, lúc đầu em đã không còn hy vọng, nhưng nhìn thấy hai anh đến đây, nghĩ đến các anh cũng là hi vọng hai vợ chồng chúng em có thể hòa hợp."
"Hừ" Chu Tứ lão gia lại nổi nóng: "Cậu từng thấy có người nào mong một con ch.ó bỏ tật ăn cứt chưa? Chúng ta hy vọng vợ chồng cậu hòa thuận lúc nào? Chúng ta chỉ mong cậu mong chóng cút đi thật xa, đừng để những người phụ nữ kia của cậu đến làm phiền Tiểu Thất nữa."
Chu Tứ lão gia đi tới bên Nhị lão gia nói: "Anh Hai, người Đông Dương bán phá giá cũng không phải đùa giỡn, mấy năm nay bao nhiêu hàng nội địa bị hàng Tây ôm trọn. Nếu như ly hôn này quả thật có tác dụng với nhà máy sợi Hải Đông, cậu ta nói không muốn ly hôn, cháu ngoại vì Hải Đông mà không muốn mất mặt, ai mà không biết, Tiểu Thất nhà chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/2755965/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.