Tô Vân Khanh độ kiếp trong hoàn cảnh tưởng chừng trùng trùng hiểm nguy, lại bình an vượt qua.
Đám tu sĩ vây quanh quan sát từ xa có lẽ không hay biết, nhưng Tiêu Tế đứng gần, rõ ràng phát giác được sự bất thường trong lần lôi kiếp này.
Đặc biệt là khi Tô Vân Khanh lặng lẽ ngẩng đầu, môi mỏng khẽ động, hướng về lôi vân nói mấy câu—ngay sau đó, cường độ của lôi kiếp lại trùng hợp đến kỳ lạ mà đột ngột giảm xuống, khiến nghi ngờ trong lòng y dâng lên đến cực điểm.
Song, khi ấy Tô Vân Khanh tựa như cố tình che giấu cảm tri của mình, lại thêm mây đen cuồn cuộn, y cũng không trông rõ cậu rốt cuộc đã nói những gì.
Tiêu Tế: ...
Nhưng cho dù như vậy, Tiêu Tế vẫn không hề lưu lại chút lực nào, suốt quá trình luôn chặt chẽ cầm lấy Thần Khuyết, dốc toàn lực trợ giúp Tô Vân Khanh vượt qua đạo lôi kiếp cuối cùng.
Khi đạo lôi kiếp cuối cùng kết thúc, Tiêu Tế từ nơi cao xa nhìn xuống, thấy Tô Vân Khanh trong một thân bạch y tả tơi, thân thể suy yếu ngã quỵ trên mặt đất, ngẩng đầu lên, bên môi vương máu, giọng khàn khàn khẽ gọi tên y—chỉ một tiếng thôi, trong đầu Tiêu Tế bỗng nhiên như sấm động vang trời.
Chỉ trong khoảnh khắc, mọi nghi ngờ vừa rồi đều bị y ném ra sau đầu. Tiêu Tế lập tức phi thân hạ xuống, ôm lấy Tô Vân Khanh, hóa thành tia sáng tiến thẳng vào tẩm điện.
Hiện giờ đang là giữa mùa đông, tẩm điện của Tiêu Tế đã đổi sang dùng hương Thụy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dao-lu-benh-nhuoc-cua-kiem-ton-vo-tinh-dao/2724916/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.