Tô Vân Khanh nhìn xung quanh, rồi lại nhìn về phía Tiêu Tế, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng: "Nơi này không tiện lắm, chúng ta về chỗ ở rồi nói sau."
Tiêu Tế gật đầu, hiểu ý: "Được."
Tô Vân Khanh vừa định đi, nhưng Tiêu Tế bất ngờ nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu từ phía sau.
Tô Vân Khanh hơi giật mình, ánh mắt lộ ra vẻ thắc mắc, chưa kịp nói gì thì Tiêu Tế đã một tay ôm lấy eo cậu bế lên.
Tô Vân Khanh ban đầu hơi sửng sốt, nhưng ngay lập tức mỉm cười nhẹ, vươn tay ôm lấy cổ Tiêu Tế, như thể hoàn toàn thả lỏng.
Vậy là, Tiêu Tế bế Tô Vân Khanh trở về chỗ ở.
Theo yêu cầu của Tô Vân Khanh, hai người vào một căn nhà trên cây.
Cửa đóng lại, Tiêu Tế vung tay áo, một tia lửa bùng lên, đám than trong lò bếp cháy sáng.
Tiếng nổ lách tách vang lên, những điểm lửa đỏ bùng lên từ trong lò, không khí trong phòng cũng bắt đầu ấm dần.
Tiêu Tế nhẹ nhàng đặt Tô Vân Khanh xuống ghế, rồi lấy chăn đắp cho cậu, còn bản thân thì từ phía sau ôm lấy, nắm tay cậu để giữ ấm.
Dần dần, đôi tay vốn lạnh cóng của Tô Vân Khanh được Tiêu Tế giữ chặt, lại được hơi ấm của lửa lan tỏa, từ từ trở nên ấm áp và mềm mại hơn.
Làn da trắng sáng của Tô Vân Khanh cũng dần trở nên hồng hào, không còn sắc mặt nhợt nhạt, yếu ớt như trước nữa.
Tiêu Tế nhìn thấy, lòng nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, y đứng dậy, rót cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dao-lu-benh-nhuoc-cua-kiem-ton-vo-tinh-dao/2724921/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.