Biết rõ tính tình Tô Vân Khanh đôi lúc thích làm nũng lại ưa dây dưa, Tiêu Tế cũng không tức giận, chỉ lặng lẽ ôm người đến giường, nhẹ nhàng đặt xuống.
Sau khi dìu Tô Vân Khanh nằm ổn, Tiêu Tế theo thường lệ bắt mạch cho cậu một lần, không ngờ lại phát giác thể chất của Tô Vân Khanh tựa hồ càng thêm suy yếu, sắc mặt liền trầm xuống.
Mới chỉ qua một ngày, rõ ràng Tô Vân Khanh vẫn luôn ở ngay trước mắt mình, làm sao lại yếu đi mấy phần?
Hơn nữa... chẳng phải vừa nãy rõ ràng còn thấy cậu nặng thêm một chút sao?
Tiêu Tế hoàn toàn không biết rằng, thần thai và Tô Vân Khanh vốn là mối quan hệ tương sinh tương khắc, thần thai lại mang huyết mạch thuần chủng của Lôi Trạch thị, một khi nói chuyện hoặc hoạt động quá nhiều, tiêu hao với Tô Vân Khanh liền cực lớn.
May thay Tô Vân Khanh tự có tính toán, sớm đã chuẩn bị đầy đủ linh đan diệu dược, thường xuyên bồi bổ, mới có thể miễn cưỡng bù đắp hao tổn. Chỉ tiếc lần này Tiêu Tế đến bất ngờ, cậu còn chưa kịp uống bù linh dược.
Nhìn thần sắc Tiêu Tế càng lúc càng âm trầm, Tô Vân Khanh trong lòng khẽ động, nhưng ngoài mặt lại cố tình trêu chọc: "Phu quân bắt mạch xong, có phát hiện điều gì lạ không?"
Tiêu Tế lặng lẽ nhìn Tô Vân Khanh một cái, bắt gặp ánh mắt ẩn ý thử dò kia, nhíu mày, thấp giọng hỏi lại: "Thân thể em rốt cuộc gặp chuyện gì? Ngoài chuyện giải thần văn cho Vạn Sĩ Tung bọn họ, còn làm gì khác nữa?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dao-lu-benh-nhuoc-cua-kiem-ton-vo-tinh-dao/2724935/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.