Sau khi tận mắt chứng kiến mọi việc từng xảy ra trong thân thể Phong Minh Ngọc, Tô Vân Khanh trầm mặc thật lâu.
Cậu không ngờ ẩn tình trong đó lại sâu xa đến vậy.
Xem ra năm xưa, cả Yểm Thú lẫn tiểu Hỏa Diễm cũng chưa chắc đã hiểu rõ toàn cục.
Về phần Phong Minh Hi, tuy chưa đến mức tự tay gi.ết ch.ết đệ đệ ruột của mình, nhưng thái độ của hắn sau khi Phong Minh Ngọc bị Phần Tâm Nghiệp Hỏa thiêu đốt... đã nói rõ tất cả.
Hắn chung quy, vẫn là yêu bản thân hơn cả.
Chẳng trách kiếp này hắn muốn vãn hồi, chỉ e phần nhiều là vì trong tâm còn canh cánh hối tiếc—hối tiếc vì chính sơ suất và ích kỷ của bản thân đã gián tiếp đẩy đệ đệ vào cái chết.
Còn về việc vì sao nhiều năm nay Phong Minh Hi chưa từng thật sự ra tay với Tiêu Tế, đến giờ phút này cũng đã có lời giải.
—Là bởi nguyền rủa của Phong Minh Ngọc trước khi chết.
Lời nguyền ấy, cộng thêm oán chú của Thần Thai lúc chết, như hai gông xiềng lớn, nghiến chặt không rời, khóa cứng trên người Phong Minh Hi.
Hắn không thể dùng vũ lực, chỉ có thể mượn danh chính nghĩa để dối trá, lấy muôn ngàn mưu kế dẫn dụ Tiêu Tế lên thuyền, sau đó âm thầm tìm cách hóa giải.
Giờ thấy không thể gạt được Tiêu Tế, liền muốn chuyển sang tìm cách từ phía cậu.
Lông mày Tô Vân Khanh khẽ nhíu lại, không tự chủ được.
Nếu sớm biết Tiêu Tế dù thế nào cũng không thể bị Phong Minh Hi sát hại, chỉ sợ cậu đã chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dao-lu-benh-nhuoc-cua-kiem-ton-vo-tinh-dao/2724945/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.