Tang Nguyệt rùng mình, định cúi đầu nhanh chóng rút ra khỏi lỗ.
Nhưng nàng vừa mới cử động người thì cảm thấy sau gáy lạnh toát, sau đó bị Dạ Thừa Ân kẹp lấy cổ lôi từ lỗ chó vào sân.
“Hoàng hậu của trẫm lại thích chui lỗ chó, thật thú vị nha!”
Giọng nói cạnh khóe này khiến Tang Nguyệt có một dự cảm không lành, nàng ngẩng đầu nặn ra nụ cười ngượng nghịu.
“Cái đó, Hoàng thượng, trùng hợp quá nha, haha…”
Dạ Thừa Ân buông cổ Tang Nguyệt ra, nhìn nàng đang nhún vai cười hì hì, lạnh lùng nhướng mắt, giọng điệu trầm lắng.
“Chẳng lẽ Hoàng hậu không giải thích với trẫm trước sao?”
“Chuyện này…” Đầu nhỏ của Tang Nguyệt lắc qua lắc lại: “Thần thiếp chỉ muốn xem kích thước của cái lỗ chó này thôi, haha…”
Dạ Thừa Ân cười khẩy một tiếng: “Quần áo trên người là sao?”
Tang Nguyệt gãi gãi sau gáy cười ngây ngô: “Phượng bào quá đắt tiền, sợ làm bẩn, khó giặt…”
“Khó giặt” Ánh mắt sâu thẳm của Dạ Thừa Ân lộ vẻ trào phúng: “Nếu Hoàng hậu yêu quý phượng bào đến vậy thì mặc y phục cung nữ đến Ngự Thư Phòng của trẫm làm cung nữ đi!”
Cái gì?
Tang Nguyệt trợn tròn mắt.
“Hoàng thượng, tại sao người lại đối xử với bổn cung như vậy?”
“Vì sao?” Dạ Thừa Ân tiến lên một bước nhỏ, ép sát Tang Nguyệt: “Hôm nay Hoàng hậu cải trang thành cung nữ đến Ngự Thư Phòng của trẫm hạ ba đậu cho trẫm, nàng nói xem, trẫm nên phạt nàng thế nào?”
“Hoàng thượng có phải nhận lầm người rồi không?”
Đối mặt với lời buộc tội của Dạ Thừa Ân,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac/2806413/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.