Warning 16+
Gió lạnh bị cửa sổ ngăn cách ở bên ngoài, trong phòng càng thêm nóng lên. Hạ Hàn đối diện tầm mắt của Diệp Phạm, ánh mắt nhìn thẳng tắp vào trong mắt cô.
Một giây sau, môi Diệp Phạm bỗng nhiên dán lên môi anh. Hạ Hàn ngẩn người, có chút kinh hỉ. Hai tay của anh vẫn vuốt ve eo của cô, nhưng bờ môi nhưng không có di động nửa phần, mặc cho cô hành động.
Diệp Phạm nhẹ nhàng chạm vào môi Hạ Hàn, cạy mở hàm răng của anh, hôn tiến vào. Chung quanh đặc biệt an tĩnh, thời gian trôi qua giống như rất chậm.
Hạ Hàn đã đợi không kịp, anh một bên hôn Diệp Phạm, một bên đem cô bế lên. Hai chân của cô rời khỏi mặt đất, vô ý thức vòng lên bên trên eo của anh.
Hạ Hàn cong cong môi, vừa hôn Diệp Phạm vừa ôm cô hướng tới bên giường đi đến. Anh giữ chặt eo của cô, nhiệt độ của ngón tay sưởi ấm cô, động tác cực kỳ ôn nhu. Theo động tác của Hạ Hàn, thân thể của Diệp Phạm nghiêng về sau, cô ngã xuống trên giường.
Dưới thân thể là chăn giường mềm mại, hai người như chìm vào trong đó. Tay Hạ Hàn vừa động, qua giây lát, Diệp Phạm cũng cảm giác được trên thân lạnh buốt một mảnh. Diệp Phạm mở mắt, ý thức dần dần bắt đầu mơ hồ, lúc cô đang mơ hồ, tay sờ tới nút áo sơ mi của Hạ Hàn.
Đại khái là do thân thể bị bó buộc, thời điểm Diệp Phạm mở nút áo của anh, động tác lại ngoài ý muốn có vẻ hơi vụng về. Cô chỉ miễn cưỡng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-me-ruot-nhan-vat-phan-dien-phat-he-hang-ngay/426839/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.