Trong tẩm điện, Hứa Tây miễn cưỡng chỉnh trang lại quần áo Ma Tôn, ngồi cạnh giường.
Vóc người Ma Tôn cao lớn, vì đây là áo ngoài nên kiểu dáng cực kỳ phức tạp, sau khi Hứa Tây mặc vào tay chân đều bị che khuất khiến cơ thể cậu càng thêm mảnh khảnh. Khi nãy người hầu đã lấy số đo toàn thân cho cậu, hiệu suất làm việc của Ma giới rất cao, chỉ cần Hứa Tây chọn xong vải dệt là có thể bắt tay vào may vá.
Người hầu đưa những mẫu vải thượng hạng đến trước mặt thiếu niên.
Lúc là mèo, cậu được chăm sóc vẫn còn thoải mái chấp nhận nhưng giờ đã biến thành người, đột nhiên bị nhiều người vây quanh cung kính hầu hạ Hứa Tây hơi mất tự nhiên. Biểu tình co quắp, thiếu niên ngồi một chỗ, chóp tai vẫn còn vương sắc hồng nhàn nhạt, người hầu dò hỏi, giới thiệu kiểu dáng quần áo nọ kia cũng có chút thất thần.
Cửa lớn tẩm điện bật mở, bên ngoài truyền đến bước chân quen thuộc, Hứa Tây nhanh chóng đứng dậy nhìn ra.
Người bước vào là Đào Ngọc vừa rời khỏi cửa, theo sau là Linh Y cầm theo hòm thuốc. Y vừa bước vào đã thấy thiếu niên nhón chân, hơi rướn người, dường như tìm kiếm sau lưng y bóng hình nào.
“Tôn chủ đang nhập định, ta không dám tùy tiện quấy rầy.” Đào Ngọc tinh ý mở miệng giải thích, “Nhưng ngươi yên tâm, ta đã phái người canh giữ, chờ tôn chủ kết thúc nhập định thủ vệ cạnh người sẽ lập tức bẩm báo.”
Hứa Tây nghe vậy bèn thu hồi tầm mắt dính trên cửa, không nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-meo-nho-bi-ma-ton-nuoi-duong/526034/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.