Giấc này Quân Thanh Dư ngủ đến là say. Có thể là vì linh lực tiêu hao quá nhiều, hoặc cũng có thể vì đã thực hiện được việc vẫn luôn canh cánh trong lòng. Vậy nên dù cho cái hộp có nhỏ xíu đi nữa, cậu vẫn ngủ rất là ngon. Chỉ là lúc Quân Thanh Dư mơ mơ màng màng mở mắt ra, lại phát hiện trước mắt mình tối đen.
Trời còn chưa sáng à?
Quân Thanh Dư ngồi dậy, "coong" nhẹ một tiếng giống như đụng phải thứ gì đó. Sờ sẫm một hồi thì thứ đó tự động mở ra. Ánh sáng theo đó mà từ từ tràn vào, cậu ngẩng đầu lên, hình dáng này giống như cái vỏ sò.
Cậu ngủ trong cái vỏ sò này à?
Không đúng. Tối qua không phải cậu ngủ trong hộp à?
Cậu bơi ra khỏi vỏ sò, lập tức thấy được toàn bộ hình dáng của nó. Phần viền có vẻ như đã được mài qua, cực kì nhẵn mịn, màu vàng kim lấp lánh giống như để phối với màu sắc của đuôi cá. Bên dưới vỏ sò đặt rất nhiều miếng bọt biển, dù là ngâm trong nước thì lúc chạm vào vẫn rất mềm mịn. Ngoài vỏ sò thì trong bể cá còn rất nhiều đồ trang trí khác.
Quân Thanh Dư ngồi bên mép giường vỏ sò mà ngẩn ngơ.
Không bao lâu sau thì cậu nghe thấy tiếng mở cửa, lập tức hoàn hồn, đuôi cá nhẹ quẫy, bơi lên mặt nước, hai tay nhỏ bám vào thành bể.
Phó Viễn Xuyên bước lại gần, "Dậy rồi?".
"Y da".
Phó Viễn Xuyên nói: "Hôm qua lúc bể cá được gửi đến thì mi ngủ rồi, mi ngủ say nên ta không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/411302/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.