Rời khỏi trung tâm chăm sóc người cá, Quân Thanh Dư lúc này mới trồi lên khỏi mặt nước hít thở, cậu bám vào thành hộp nhìn ngó bên ngoài, rõ ràng mới chỉ có vài ngày mà cậu đã có cảm giác rất lâu rồi chưa được hít thở không khí bên ngoài.
Tuy rằng hồ nước trong trung tâm chăm sóc người cá rất lớn, nhưng còn lâu mới được thoải mái như ở ngoài. Ngay cả ánh nắng cũng chan hòa, không hề chói mắt chút nào.
Không hề chói mắt...?
Quân Thanh Dư hơi ngẩn ra, ngẩng đầu lên, phát hiện ra không biết từ lúc nào Phó Viễn Xuyên đã dùng tay che trên đầu cậu. Vừa nãy lúc ra ngoài Phó Viễn Xuyên vẫn luôn cắm cúi trả lời tin nhắn qua vòng tay thông minh cơ mà.
Quân Thanh Dư tưởng rằng Phó Viễn Xuyên không hề để ý đến mình, nhưng hiện tại trông có vẻ...
Khóe miệng Quân Thanh Dư khẽ cong lên, cậu cọ nhẹ lòng bàn tay Phó Viễn Xuyên rồi quay lại cuộn tròn trong hộp. Cậu cảm giác được Phó Viễn Xuyên hơi sững người, nhưng rất nhanh lại che dấu đi, tiếp đó làm như không có vấn đề gì ngồi vào xe huyền phù*.
*Huyền phù: hệ những hạt rất nhỏ lơ lửng trong một chất lỏng -> xe huyền phù: xe lơ lửng (hiểu đại loại vậy nhé :>).
Ý cười trên mặt Quân Thanh Dư càng đậm hơn nữa.
Nhà của Phó Viễn Xuyên cách trung tâm chăm sóc người cá không xa lắm, theo như Quân Thanh Dư biết thì trong nguyên tác, Phó Viễn Xuyên có không dưới năm ngôi nhà đứng tên anh tại tinh cầu chính. Sau khi mắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/411303/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.