Những thứ khác trong nghĩa quán không nhiều lắm, nhưng phòng vẫn đủ, ta và Lăng Thanh Vân chung một phòng, hai người còn lại, mỗi người một gian.
Ta không ngủ được, bèn len lén nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa đưa mắt đã kinh hãi hét lên một tiếng, rồi siết chặt tay áo của Lăng Thanh Vân.
Cả hai vẫn mặc nguyên y phục đi ngủ, vừa rồi còn tranh cãi kịch liệt, đấu võ mồm nên không để ý. Lúc này, căn phòng trở nên yên tĩnh, nên cảm giác tiếng "quỷ khóc" trong lời đồn càng thêm rõ rệt, tiếng gió gào thét, giống như đang có muôn vàn nữ tử vây quanh bọn ta gào khóc. Cho dù ta đã dùng khoa học giải thích vài phần, nhưng vẫn không nhịn nổi, sau gáy cảm nhận thấy một luồng gió lạnh.
Ta mất ngủ, hờ hững đưa mắt nhìn ra, chỉ mới liếc một cái, suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
Phía sau căn phòng của ta, một ụ đất bỗng nhiên động đậy, đất cát ồ ạt trôi xuống, ánh sáng màu đỏ lóe lên từ khe nứt, quả y hệt tình tiết trong phim điện ảnh cương thi.
Ta sợ tới mức vội vàng lay Lăng Thanh Vân dậy. Lăng Thanh Vân cũng kinh ngạc chẳng kém, hắn nắm lấy tay ta. Chẳng lẽ "thành Vạn Quỷ" thật sự có quỷ?
Ta đang định hỏi có nên báo cho Phong Gian Tuyết và An Ngọc Noãn hay không, nhưng lại thay đổi ý định, trong lòng ta không còn đủ tin tưởng bọn họ nữa; cách tốt nhất vẫn là tự đi xem.
Hình như Lăng Thanh Vân cũng có suy nghĩ y hệt, hắn giơ kiếm ra, rồi khom lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-sap-bi-vai-phan-dien-giet-chet/2708206/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.