Trong đó, một người phụ nữ mặc bộ quần áo màu tím nổi bật nhất đám đông, rực rỡ như ánh mặt trời, hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.
Cô có diện mạo xinh đẹp, đẹp mà không quỷ dị, toàn thân toát lên khí chất thấu triệt, tao nhã, ung dung, tản ra ánh hào quang độc đáo.
"Xoảng." Liên Thủ Nghĩa đánh rơi ly rượu trong tay, thế nhưng ông ta vẫn không biết, chỉ ngơ ngác nhìn người phụ nữ xinh đẹp kia bằng ánh mắt khó tin.
Con cái ông ta hoảng sợ: "Cha ơi, cha sao thế?"
Dường như Liên Thủ Nghĩa không nghe thấy, đầu óc ông ta trống rỗng. Cô là ai?
Vì sao lại giống người kia đến vậy?
Dáng vẻ mỉm cười đối đáp một cách tự nhiên, khí chất ung dung, điềm tĩnh đó, đều vô cùng giống người nọ.
Tuy biết trên đời có rất nhiều người tương tự, nhưng khi tận mắt nhìn thấy vẫn tạo thành lực sát thương rất lớn. Ông ta khó mà tin nổi.
Đầu óc ông ta sắp nổ tung rồi.
Liên Kiều đi qua đám đông, trò chuyện với các khách mời đủ loại tầng lớp, cũng thu được rất nhiều thông tin có ích.
Cô cảm nhận được có một tầm mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm mình, nên khẽ ngước mắt lên, chuẩn xác tìm được vị trí của đối phương.
Dáng dấp không tệ, là một người đàn ông trung niên thành đạt điển hình, rất có khí chất. Chẳng qua ánh mắt ông ta nhìn cô rất lạ.
Có chút không dám tin, lại có chút như nằm mơ giữa ban ngày.
Cô mỉm cười, ung dung nâng ly rượu lên tỏ vẻ chào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/2725770/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.