Khi trời chạng vạng, hai bên bờ sông đã thắp lên hàng vạn ngọn đèn dầu, chiếu rọi hồ sen liền tâm. Tiếng chèo thuyền du dương trên mặt hồ. Thuyền hoa lướt sóng, thoạt nhìn giống như những con hỏa long đang uốn lượn trên mặt nước.
Trên hồ có rất nhiều thuyền hoa giăng đèn kết hoa, không thể tránh khỏi việc gặp gỡ nhau, có thể nhìn thấy hoặc nghe thấy động tĩnh của đối phương. Lâm Thính vẫn ngồi trên boong tàu đón gió, nhìn sang chiếc thuyền hoa đang neo ở đối diện.
Chiếc thuyền hoa đối diện chở một đám văn nhân thư sinh. Họ đến đây để ngắm sen, ngâm thơ đối đáp.
Cho dù sang năm mới đến kỳ thi mùa xuân, nhưng những văn nhân thư sinh khi gặp những ngày đặc biệt cũng sẽ thành tâm hứa nguyện. Vì bất cứ lúc nào họ cũng hy vọng mình có thể "thiềm cung chiết quế", đỗ đạt cao. Nghe đồn vào ngày hội ngắm sen, đến hồ liền tâm mà ước nguyện thì thường sẽ thành hiện thực. Thế là họ rủ nhau đến. Vừa làm xong một bài thơ mượn hoa sen để ám chỉ lý tưởng, khát vọng của mình, vừa quay đầu lại thì thấy Lâm Thính.
Họ đồng loạt sững sờ, cách nhau qua mặt hồ gợn sóng mà nhìn nàng.
Thấy nàng mặc một chiếc váy hoa sen, trong lòng ôm rất nhiều đài sen, trông giống hệt một tiên tử hoa sen từ dưới nước lên, họ bỗng trở nên ngượng ngùng, dời mắt đi, không dám tùy tiện bắt chuyện, sợ làm phiền giai nhân.
Nhưng vì đã lâu sống trong thư viện, chưa từng tiếp xúc với nữ tử, nên họ lại không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-cao-h/2861967/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.