Đoạn Linh không hề mơ màng. Cơn "dục nghiện" hôm nay không liên quan đến tình yêu nam nữ, nhưng cũng khác biệt so với trước đây. Nó ngày càng nghiêm trọng, bởi sau khi mộng tinh, nó lại tiếp tục trỗi dậy. Theo như hắn biết, một nam nhân bình thường sẽ không thường xuyên như vậy.
Hắn tiến đến tủ quần áo lấy ra bộ đồ mới, hai tay đưa lên thắt lưng, cởi bỏ chiếc đai lưng lụa đỏ, áo trong và q**n l*t rơi xuống sàn. Làn da mỏng dính mồ hôi lộ ra, tựa như một lớp sương mai phủ trên ngọc trắng. Sống lưng hắn nổi rõ hai khối xương bả vai, giống như một con bướm đang muốn vỗ cánh bay, kéo dài thành đường cong mềm mại xuống phía dưới. Làn da mịn màng, đường nét rõ ràng.
Cửa sổ phòng chính đóng chặt, không cho một tia nắng nào lọt vào. Căn phòng u ám, và vết sẹo ngoằn ngoèo trên cổ tay Đoạn Linh như có thể điên cuồng sinh sôi trong bóng tối. Cổ tay trắng ngần giờ đan xen nhiều màu sắc: đỏ tươi, đỏ sậm, nâu sẫm. Vết cắt mới có màu đỏ, sau một thời gian thì chuyển sang đỏ sậm, khi đã lành thì lại có màu nâu sẫm. Chúng chồng chéo lên nhau, dần hòa làm một. Những vết sẹo này lồi lõm, gồ ghề nhưng lại toát lên một vẻ đẹp b*nh h**n kỳ quái.
Trước khi mặc bộ đồ mới, Đoạn Linh thuần thục cứa một đường dao vào cổ tay. Đợi cảm giác khác lạ g*** h** ch*n lắng xuống như mọi khi, hắn rắc chút bột thuốc cầm máu lên.
Mùi hoa thạch nam gần như bị mùi máu tươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-cao-h/2861979/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.