Quan trọng là, với vẻ ngoài xuất chúng của Đoạn Linh, sao có thể chỉ nhận được một bức thư tỏ tình duy nhất?
Hay là nàng đã quá... trực tiếp? Nữ tử cổ đại viết thư tỏ tình hẳn sẽ dùng những câu thơ tinh tế như trong 《 Việt Nhân Ca 》: "Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri" (Núi có cây mà cây lại có cành, lòng yêu chàng mà chàng lại không biết).
Và chỉ có nàng là viết một cách thẳng thừng "Ta thích ngươi", nên Đoạn Linh mới tò mò?
Lâm Thính lúc trước không nghĩ nhiều đến vậy, chỉ sợ diễn đạt quá mờ ám, hệ thống sẽ phán định nhiệm vụ thất bại. Vậy nên nàng đã quyết định dùng một câu "Ta thích ngươi" thẳng thừng.
Dù sao thì việc dùng thư để tỏ tình cũng đã bị phán định thất bại, nhưng đó là chuyện sau này.
Giờ nhìn lại, mọi chuyện thực sự rất kỳ quái.
Không đúng! Nàng đã từng đi ngang qua bàn làm việc của hắn, lúc đó rõ ràng không có bức thư này. Tức là, hắn vừa mới lấy nó ra. Vào ngày sinh nhật của Đoạn Hinh Ninh, bức thư này đã từng rơi ra ở đình hóng gió, nhưng lúc đó nó còn nằm trong phong thư. Hôm nay, tờ giấy bị gió thổi bay lại chính là bức thư tỏ tình, lộ rõ nội dung bên trong. Hắn vẫn nghi ngờ nàng, nên muốn dùng bức thư này để thăm dò nàng ư? Tim Lâm Thính đập dồn dập. Nàng vội nhặt bức thư, bước hai bước đến án thư, cung kính đưa trả lại cho Đoạn Linh, người vẫn đang giữ vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-cao-h/2861987/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.